Bốn thằng công an cầm chặt chân tay
Một thằng trên xe đạp xuống mặt gót giày
Nạn nhân bị xách ngửa sao vùng vẫy!
Một hình ảnh rất rõ dưới chế độ này.

Tàu lạ giờ đây ập cận sát bờ
Tàu quen làm lậu khắp mọi chỗ
Nhìn cho kỹ đám công an man rợ
Chỉ hiếp dân Nam, gặp Tàu lại sợ!

Gần hết công trình Tàu trúng thầu
Từ thượng vàng đến hạ cám heo
Bởi kiểu Tàu làm, của đút ăn nhậu
Làm thẳng kiểu Tây, quan chức đói meo!

Tham nhũng đã trầm trọng quốc nạn
Hối lộ thành dịch bệnh y nan
Tàu tham rập rình cười thỏa mãn
“Chiếm biển Đông rồi ngộ sẽ xóa An-Nam”!

Bốn thằng công an kềm giở hỏng chân tay
Một thằng công an chân đạp xuống gót giày
Vào mặt mũi ai? không… chính là quốc thể đấy
Ai nhìn không thấy quốc nhục mới tài!

Vận nước thế, cũng thế nằm nghiêng ngửa
Chính trị - quốc phòng - giáo dục - kinh tế hỏng chân tay tựa
Gót giày này như chân giặc Tàu lăm le trước cửa
Đạp xuống giang san bị trói làm sao cục cựa?!

Xuống đường, đồng bào ơi xuống đường
DẬY MÀ ĐI cởi trói cho quê hương
Chờ sẽ muộn, ngày họa tai ụp xuống
Đất nước tan tành vào tay lũ bất lương

Phải lên tiếng đừng bịt mắt che tai
Hiểm họa ngoại xâm đang rình rập từng ngày
Phải! ai chiến thắng không hề chiến bại
Ai yêu non sông không khốn dưới chế độ này?!

Hãy giục tim cho hồn Trống Đồng dội lại
Khua chiêng cồng từ Nam-Bắc-Đông-Tây
Để thổn thức hồn Mê-Linh bên giòng Hát Giang một chiều thê lương cùng đường chiến bại
Mới thấu hiểu sức quật cường của non sông ngày Đại Đế Quang Trung vào Thăng-Long một sáng ngập cờ chiến thắng bay!

Ngày giặc xâm lăng sẽ là khi lịch sử lập lại
Một ngàn năm chẳng thể khuất phục dân tộc bé nhỏ này
Ta không muốn chiến tranh nhưng cũng chẳng hề sợ hãi
Bằng sức toàn dân quật cường với chính nghĩa trong tay

Hôm nay,
Bốn thằng công an kềm chân xiết tay người biểu tình ôn hòa nói lên lẽ phải
Một thằng giơ chân đạp xuống tối tăm mặt mày
Ngay cả con thú người ta còn chưa đối xử như vậy
Đồng bào đâu? lẽ phải đâu? công bình đâu? bác ái đâu? sao dân ta tủi nhục đến thế này?!

Trung ương đảng có điều gì bội phản cần che đậy?