Hai bác bảo: giáo dân gây rối
Hai bác hăm: trị tội răn đời
Trắng đen hai bác đổi dời
Ăn ngược, nói ngạo bác thời... quá ngang!

Nếu không bị đảng gian cướp giựt
Dân đen đâu uất ức kêu oan
Vừa cướp cạn, vừa la làng
Hai bác quen thói bạo tàn hung hăng!

Với đồng bào: nhe nanh giương vuốt
Với Bắc phương khiếp nhược: cúi đầu
Thiên triều gọi dám cãi đâu
Cẩu nô cho giặc nhục nào… nhục hơn

Chỉ mảnh đất cỏn con trong nước
Các bác thề giành được mới thôi
Biển đông rộng tít chân trời
Các bác dâng tặng đám người ngoại bang

Với đồng bào vu oan: phản động
Với giặc thù: “răng lạnh”, “hở môi” (sic)
Nanh cắn môi bật máu rồi
Tại sao các bác không hồi tâm mau!

Nếu vẫn cứ trước sau áp bức
E có ngày nước mất nhà tan
Khi giặc lấn chiếm giang san
Lấy ai đoàn kết lo an nước nhà?

Đường hoạn lộ... dù đang thăng tiến
Khúc thăng trầm ai biết... bác ơi!
Dân vạn đại, quan nhất thời
Bạo quyền giữ được đời đời hay sao?


Hai bác bảo: giáo dân gây rối /Hai bác hăm: trị tội răn đời / Trắng đen hai bác đổi dời, /Ăn ngược, nói ngạo bác thời... quá ngang! / Nếu không bị đảng gian cướp giựt / Dân đen đâu uất ức kêu oan / Vừa cướp cạn, vừa la làng /Hai bác quen thói bạo tàn hung hăng!...