Giáo dân chớ oán than trách giận
Đảng vốn quen lật lọng từ lâu
Gian manh, được xếp hàng đầu
Nổi danh mặt ngựa đầu trâu: đảng lừa!

Sao cứ mãi như chưa hiểu đảng
Để cầu danh đảng bán giang san,
“Cải cách ruộng đất”, máu tràn
Cha mẹ cũng tố, họ hàng chẳng dung

Nói chi đến người dân cơ chứ!
Sẳn quyền uy tráo trở hoành hành
Chiêu bài “lợi ích nhân dân”
Chỉ là lừa bịp thành phần ngây thơ

Đấy! Chàng phóng viên AP nọ
Bị hành hung máu đổ tét đầu
Chối phăng: Nào có đánh đâu!
Tưởng rằng thế giới cũng ngu như mình!

Vì quen thói đảng đe dân nín
Nên lần nầy cũng vụng tính toan
Chưa đánh đảng đỏ như son
Đánh rồi biết đảng có vàng như phân

Nghĩ thương quá gian san gấm vóc
Nằm trong tay lũ ngốc, ác, tham
Trong nước hống hách bạo tàn
Ra ngoài như lũ cái bang … cúi đầu!