Truy tố giáo dân Thái Hà: Kẻ thấp cổ bé miệng bị đàn áp

Chính quyền Hà Nội bãi bỏ tội danh “phá huỷ tài sản” đối với tám giáo dân Thái Hà để truy tố họ tội danh “gây rối trật tự công cộng”. Rất nhiều bài viết đã phân tích sự vô lý, bất công khi truy tố những giáo dân này dù với bất cứ với tội danh nào. Thiết nghĩ không gì có thể giải thích thoả đáng cho hành vi của chính quyền Hà Nội qua câu nói mà người Cán bộ điều tra trả lời cho một trong số tám người bị truy tố:“Đàn gà hàng ngàn con thả ngoài vườn, vồ phải con nào, con ấy chết”.

Sự thật trên khu đất 178 Nguyễn Lương Bằng đã dồn chính quyền Hà Nội vào bước đường cùng nên họ hành động liều lĩnh. Chính quyền coi người dân như đàn gà, nhà cầm quyền như người chủ nên chúng muốn bắt ai tuỳ thích, bắt không cần chứng cứ, không biết tội danh thế nào.

Hành trình đi tìm công bằng trên mảnh đất của Giáo xứ Thái Hà đã diễn ra từ lâu nhưng việc cầu nguyện bên khu đất bắt đầu từ đầu năm 2008. Đầu năm 2008 hàng trăm giáo dân tập trung cầu nguyện tại khu đất để phản đối Công ty may Chiến Thắng chia lô khu đất bán cho tư nhân lấy tiền chia chác. Việc cầu nguyện đó được duy trì không ngắt quãng từ đó cho đến cuối tháng 9/2008.

Việc cầu nguyện trên khu đất bùng nổ vào giữa tháng 8/2008 cho đến khi chính quyền Hà Nội biến khu đất thành vườn hoa công cộng. Trong thời gian này mỗi ngày có tới hàng ngàn người cầu nguyện trên khu đất. Đông đảo bà con giáo dân từ các tỉnh lân cận Hà Nội cũng kéo về. Không chỉ giáo dân, các Linh mục, Giám mục Miền Bắc cũng tới để nói lên tinh thần hiệp thông với giáo dân Thái Hà và bày tỏ quan điểm với nhà cầm quyền Hà Nội.

Bà con giáo dân ở xa cũng như các Linh mục, Giám mục ở những giáo phận khác không chỉ tới Thái Hà một lần nhưng có người đến rất nhiều lần. Đặc biệt như vị Giám mục Thái Bình Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Sang tới Thái Hà 2-3 lần để cầu nguyện dâng lễ hiệp thông. Ngài còn treo lên bức tường rào của khu đất Chuỗi tràng hạt quý được Đức Thánh Cha làm phép và can đảm bầy tỏ “nguyện vọng được đi tù” với mọi người.

Tới đây người ta tự hỏi tại sao chỉ có tám giáo dân kia phạm tội “gây rối trật tự” mà không phải tất cả những ai đã đến Thái Hà cầu nguyện? Tại sao như anh Nguyễn Đắc Hùng chỉ đến Thái Hà cầu nguyện có một lần lại bị truy tố phạm tội, trong khi nhiều người khác tới đó nhiều lần hơn anh ta? Có phải những người này hiền lành chất phát, họ không thể lên tiếng, biện minh cho mình nên chính quyền có thể dễ dàng truy tố họ? Còn nhiều, rất nhiều câu hỏi khác chứng tỏ tính chất vô lý, bất công khi chính quyền Hà Nội khởi tố tám giáo dân Thái Hà.

Như vậy, thực chất tám giáo dân Thái Hà chẳng có tội lỗi gì. Phá huỷ tài sản người khác thì không phải, gây mất trật tự lại càng vô lý. Thiết nghĩ những người này nếu có tội chăng thì chỉ là tội: “vô phúc chậm chân, bị chính quyền để mắt tới”. Họ đại diện cho những con người nghèo, người thấp cổ bé miệng trên đất nước đang bị chính quyền đàn áp mà không có khả năng hay cơ hội để lên tiếng.