Lịch sử loài người đã từng ghi nhận nhiều cuộc chiến tranh: Chiến tranh biên giới quốc gia, chiến tranh sắc tộc, chiến tranh tôn giáo… Trong các cuộc chiến tranh đó, chiến tranh do bạo động tôn giáo là có vẻ tàn khốc và khó giải quyết nhất… Chính vì thế trong xã hội văn minh ngày nay, không một thế lực chính trị nào dám khơi mào một cuộc chiến mang mầu sắc tôn giáo. Bạo động mang mầu sắc tôn giáo sẽ nhanh chóng thoát khỏi tầm kiểm soát cho dù nó được phát động từ thế lực nào tàn bạo đến đâu, có đầy mình kinh nghiệm chiến đấu trên chiến trường, từng chiến thắng chỗ này chỗ kia... Cũng có thể bị chết vì chính cuộc chiến do nó khơi mào, phát động…

Thông thường chỉ những kẻ vô thần, vô luân, vô đạo đức, mới liều lĩnh khơi mào bạo động tôn giáo bởi nó không có đời sống tâm linh, nó không bị ràng buộc lương tâm, và luôn mơ tưởng sẽ hưởng lợi từ cuộc chiến này. Nhưng lịch sử đã minh chứng ngược lại. Hận thù mang mầu sắc tôn giáo là thứ hận thù khủng khiếp… Nó là sự căm giận oán hờn sâu sắc đến mức luôn thôi thúc người ta có hành động trả thù. Đã có nhiều cuộc chiến tôn giáo sau khi xảy ra, người ta phát hiện âm mưu của những kẻ kích động xúi dục, thay vì hai tôn giáo đánh nhau, họ quay sang hợp tác để tiễu trừ kẻ lập mưu đẩy các tôn giáo vào vòng bạo động… Thế lực chính trị gian manh kia sẽ phải trả giá mà nó không bao giờ tưởng tượng được.

Những kẻ kích động hận thù để phát động chiến tranh mang mầu sắc tôn giáo sẽ ngày càng thoái hoá. Từ thoái hoá nhân cách, đến thoái hoá tư duy, rồi làm rối loạn hành vi… Và bắt đầu tự huỷ. Y như tấm lợp nhựa dãi dầu mưa nắng lâu ngày trông thì còn hình hài, động vào là vỡ vụn vậy… Cộng sản Việt Nam tồn tại được trong thế giới ngày nay đã khó, nay người cộng sản lại liều lĩnh âm mưu gây mầm phát động cuộc chiến mang mầu sắc tôn giáo. Nó sẽ giúp đẩy nhanh quá trình cộng sản tự huỷ, là vì họ muốn thế, y như lời cảnh báo của Lê-nin: “Không ai kết liễu được cộng sản trừ chính người cộng sản”.

Nền tảng tồn tại của các tôn giáo là bác ái và khoan dung… Cho nên cuối cùng thì mọi lỗi lầm đều được tha thứ, mọi mâu thuẫn giữa các tôn giáo sẽ được giải toả. Những kẻ vô luân làm giả tài liệu chứng cứ lập mưu kích động bạo động sẽ lộ diện… Nó sẽ nhanh chóng tự huỷ bởi không còn cơ sở nào để tồn tại trong lòng dân tộc được nữa. Đó là qui luật, là chân lý - Nó bất vị thân, cũng chẳng sợ bạo quyền dù là của cộng sản.

Cộng sản, và cộng sản Việt nam từ xưa đến nay tồn tại chủ yếu dựa vào bạo quyền. Bạo quyền được người cộng sản sẵn sàng đem ra sử dụng ngay cả với đồng chí cộng sản, thậm chí cả với người thân ruột thịt của cộng sản. Những chuyện thâm cung bí sử do chính những tên trùm cộng sản cuối đời tiết lộ, hay người đồng chí cộng sản là nạn nhân của cộng sản được nếm mùi “chuyên chính vô sản” viết ra là bằng chứng không thể chối cãi… Ở miền tây Nam Bộ sau 1975, có quan chức cộng sản bị đồng chí tổ chức ám sát ngay giữa trụ sở chết hụt phải chạy vào doanh trại quân đội tá túc (Bà Bạch Thị Ngọc Diệp)… Tổng bí thư csVN Đỗ Mười phải vào tận nơi rồi chua chát nói với tỉnh uỷ địa phương rằng: “Đừng để cộng sản đi tị nạn cộng sản thế này”… Căn nguyên là bà Diệp đã cả gan động đến món lợi sống còn của đảng uỷ địa phương. Động vào sự sống còn của cộng sản (bất luận món đó có hợp pháp hợp lẽ công bằng hay không) thì đến cộng sản cũng phải đi tỵ nạn cộng sản, huống hồ các tôn giáo luôn bị cộng sản coi là cừu địch.

Kể từ khi hệ thống cộng sản hùng mạnh ở Âu châu - Đầu não, đầu tầu của cộng sản sụp đổ tan tành, vài quốc gia cộng sản còn sót buộc phải hội nhập với thế giới văn minh hòng kéo dài sự sống - Tức là phải xa rời chủ thuyết cộng sản bỏ đi nhiều nguyên lý trong lý luận của chủ nghĩa Mác… Đầu tiên họ sửa đổi các nguyên lý kinh tế. Nhưng kinh tế chính là hạ tầng, là nền móng của một thể chế chính trị, thay đổi nó đương nhiên sẽ làm tự động làm thay đổi các yếu tố chính trị… Thay đổi chính trị thì chẳng khác gì cộng sản tự tay tròng thòng lọng vào cổ rồi nhờ người dân kéo lên giùm… Nguyễn Minh Triết cũng phải la lối om sòm: Bỏ điều 4 hiến pháp là chúng ta tự sát.

Lý luận cộng sản đã phá sản, hệ thống tư tưởng dẫn đường bị bế tắc, nền tảng kinh tế thì vay mượn nên hoàn toàn phụ thuộc thế giới văn minh bên ngoài… Lòng dân bao năm nay chưa bao giờ phục cộng sản nay trỗi dậy đòi công lý… Như thế đôi chân của chế độ cộng sản hiện thời đã lẩy bẩy và đứng trên sình lầy… Cộng sản sụp đổ là không tránh khỏi. Người cộng sản cũng biết vậy họ liền viện đến đôi nạng: Tuyên truyền lừa bịp và xuống tay bắt bớ, đàn áp và giết chóc. Nhưng tuyên truyền lừa bịp bây giờ không xuể với xã hội tin học… Giết người bây giờ không đơn giản như thời “chính quyền xô viết”… Chỉ có một cách duy nhất có thể giúp người cộng sản làm việc này là phải tạm thời đóng cửa quốc gia.

Và tạo ra tình huống khẩn cấp để đóng cửa quốc gia như là lối thoát cuối cùng cho người cộng sản. Một trong những cách người cộng sản tạo ra tình trạng khẩn cấp là kích động hận thù sắc tộc và tôn giáo, để các tôn giáo, các sắc tộc xung đột bạo động với nhau. Nhà nước cộng sản sẽ như một quan toà phân xử hai bên. Cho bên nào thua bên nào thắng tùy ý…

Khi sự kiện tổng giáo phận Hà Nội đòi tài sản đòi công lý nổ ra năm 2007, cộng sản đứng ngồi không yên. Những kẻ đầu não lưu manh bất đắc dĩ đã phải đóng kịch làm người lương thiện vội đến tận hiện trường vấn an Đức Tổng Giám Mục Hà Nội. Người Công Giáo khấp khởi vui mừng vì lần đầu tiên chứng kiến hiiện tượng lạ lùng đến thế - Cộng sản phục thiện ??? Nhưng sau đó diễn biến sự việc mọi người đã mục sở thị. Sự gia trá, lật lọng được bày ra, nhưng người cộng sản bất cần. Họ một mình một chiếu nói lấp liếm như mụ đàn bà bị truy vấn tội cắp vặt không quả tang… Phải cãi lấy được chứ không nhục mặt kẻ cắp…

Có người nói ông Nguyễn Tấn Dũng bị muối mặt với phe Hà Nội ngoan cố quyết phá đám những ván bài chính trị của ông ta... Ông ta vừa mới yết kiến Giáo Hoàng không bao giờ chỉ đạo làm cái việc tự huỷ hoại uy tín của mình trên trường quốc tế. Mặt khác con đường hoạn lộ của ông ta còn dài, làm như thế chẳng khác lấy đá ghè chân mình, sự nghiệp chính trị chết yểu… Nhưng lại có người cho rằng chính ông là thủ phạm, bởi khi tiếp HĐGMVN ông ta còn già mồm trơ chẽn bênh vực bộ máy truyền thông chuyên nghề lắp ghép đổi trắng thay đen.

Giới phân tích chính trị độc lập ở Việt Nam thì cho rằng csvn đang lúng túng, do phải đối phó với một thế lực mà họ vẫn lo sợ từ trong học thuyết… Suốt những năm tháng tồn tại, chính quyền cộng sản luôn mơ thứ quyền lực như thần quyền của tôn giáo. Thật là mỉa mai! Thần quyền của tôn giáo thì xuất phát từ sự yêu thương và chân thật. Yêu thương đến mức sẵn sàng từ bỏ chính mình… Trong khi cộng sản lại chuyên nghề giả dối, loè bịp, lưu manh giết người vô tội vạ, giết người có khi chỉ với duyên cớ lặt vặt (Xem Đêm giữa ban ngày của Vũ Thư Hiên đoạn Trần Quốc Hoàn giết lưu manh Hà Nội vì từng là bạn của Hoàn). Mơ có thần quyền, đã chẳng có, nay lại đối mặt làm kẻ thù của thần quyền, người cộng sản làm sao mà ăn ngon ngủ yên ???

Và bây giờ sự kiện Tam Toà sảy ra như giọt nước tràn ly… Cộng sản Việt nam thực sự sợ hãi. Nhìn vào cách xử lý sự việc của nó, người ta nhận thấy sự lúng túng, bất nhất giữa các quan chức cộng sản. Sự ngạo mạn truyền thống của csvn biến đâu mất… Truyền thông láo lếu của cộng sản cũng phải bớt già mồm bởi làm thế chỉ phản tác dụng mà thôi – Cái nạng tuyên truyền lừa bịp coi như bị gẫy. Đàn áp giết người ư ??? Với giáo sĩ và giáo dân Công Giáo, được chết cho công lý vĩnh cửu của Chúa là phúc tử đạo - Tử đạo là con đường ngắn nhất về Thiên Đàng với Chúa. Cái gậy, cái nạng cuối cùng của tên lính tàn phế cộng sản bây giờ là kích động gây xung đột ngụy tạo dưới mầu sắc tôn giáo, may chăng kéo dài sự sống ???… Lịch sử nhân loại chưa từng có thế lực nào lại man rợ đến thế. Xung đột tôn giáo chưa bao giờ có thể giải thoát cho một thế lực chính trị.

Căn bản để tồn tại của một thế lực chính trị là tuân thủ qui luật, từ qui luật tự nhiên đến qui luật xã hội. Tôn trọng các giá trị nhân bản. Tôn trọng mọi lớp người trong xã hội bằng cách thực thi công lý. Đương nhiên cũng phải tôn trọng các chuẩn mực quốc tế mà loài người đã xây dựng… Tuyệt nhiên từ cổ chí kim không có sách nào dậy một thế lực chính trị muốn tồn tại thì phải gây hận thù tôn giáo, tiến đến bạo động và chiến tranh tôn giáo… Lê-nin cũng viết thành sách răn dậy người cộng sản rằng: Tuyên chiến với tôn giáo là một điều ngu xuẩn.

Tại sao csvn lại liều lĩnh và ngu muội đến thế ??? Có lẽ là vì trong lịch sử, csvn đã từng lợi dụng một số tôn giáo, gây xung đột để thủ lợi. Cuộc tiếm chiến miền Nam Việt Nam, cộng sản đã xâm nhập và lôi kéo được nhiều tu sĩ, tín đồ hoặc giáo dân không hiểu biết về cộng sản tham gia vào những cuộc xung đột. Từ sự kiện Phật Giáo 1963, đến Mậu Thân 1968, có rất nhiều tăng ni phật tử mơ hồ mà đi theo Việt cộng nằm vùng… Có những vị Hoà Thượng bị họ “cõng đi lên núi” rồi đưa ra Hà Nội. Lợi dụng uy danh của các vị cao tăng trong chiến tranh chưa hết, csvn còn lấy danh các vị để cưỡng lập giáo hội quốc doanh, mà ngày nay ai cũng nhận biết… Ở một góc độ nào đó, csvn đã thành công trong việc lợi dụng tôn giáo vào các mưu đồ chính trị bẩn thỉu của nó. Mặc dù lòng người không phục nhưng sự đã rồi…

Với kinh nghiệm đó, csvn những tưởng đem ra “nhân rộng điển hình” chiến thuật xung đột tôn giáo. Nhưng lịch sử đã sang những trang mới. Mỗi tôn giáo lại có những đặc thù riêng làm sao dùng chung một kinh nghiệm ??? Bộ mặt thật của cộng sản ngày càng lộ rõ, với các phương tiện kỹ thuật ngày nay, người ta không khó khăn lắm để vặch mặt bọn đầu gấu tội phạm xã hội đen tay chân công an cộng sản ngụy trang dưới danh nghĩa "quần chúng tự phát" hay "lớp áo tín đồ các tôn giáo" khác gây bất bình với Công Giáo. Bài học đau đớn của lịch sử còn tày liếp, tôn giáo mà bị quốc doanh hoá thì tín đồ bại hoại, đạo pháp tan hoang, nơi thờ tự thành đình làng, thành công ty…

Kích động hận thù, gây xung đột tôn giáo, tạo ra tình trạng khẩn cấp, đóng cửa quốc gia để giết người diệt khẩu. Csvn lần nữa đẩy quốc gia dân tộc Việt đến bờ vực thẳm. Kẻ nào chủ mưu làm việc này? Đó là 15 uỷ viên bộ chính trị csvn – Những kẻ người dân chưa bao giờ bầu lên, chưa bao giờ uỷ quyền – Họ là những kẻ ngụy quyền cố bám giữ quyền lực để kéo dài sự sống. Lịch sử sẽ phán xét chúng như đã từng phán xét những kẻ độc tài ác man – Stalin bây giờ ở đâu ??? Hồ Chí Minh bây giờ ở đâu ??? Con cháu ông ta bây giờ ở vị trí nào của xã hội loài người ??? Hỡi ôi ! Người cộng sản vẫn cho rằng chẳng có thánh thần chẳng có đời sau gì sốt, thế mà đời sống hiện hữu của xã hội loài người họ cũng tàn lụi cũng tuyệt tự thì họ tranh đấu cho cái gì ???

Nói với người cộng sản thì phải nó cũng không nghe, trái nó cũng không nghe. Tuyên chiến với tôn giáo, kích động hận thù để gây bạo động tôn giáo, cộng sản Việt Nam đang đi sâu vào con đường tự hủy. Đằng nào thì cộng sản cũng đổ, nhưng nếu chúng ta hèn nhát thì thật là bất hiếu với tổ tiên và nhục mặt với hậu thế.

Ngày 2.8.2009