Cứ lặng thinh từ Thái-Hà, Tam-Tòa, Loan-Lý…
Rồi còn tiếp theo những Nhà Chúa sẽ bị cướp đi
Khi sự câm nín đã trở thành một dấu chỉ:
Của chuyện lương tâm, chứ chẳng phải chuyện từ bi!

Nói làm gì, nói làm được gì, nói làm chi?
Có khóc than, có chống đối cũng phải đi
Khi con người chấp nhận ngậm môi trước điều phi lý
Thì lời ủi an “đồng cảm” cũng chẳng ích lợi gì!

Ừ, có kẻ bảo có làm được chi đâu
Bao nhà thờ, đền tự dần mất theo nhau
Bao tín hữu với đôi bàn tay không cố níu
Cũng chẳng sao so với gậy côn bọn đầu gấu
Lũ công an, cả chế độ đứng đàng sau!

Hãy nhìn hình ảnh của bầy Thiếu Nhi Thánh Thể
Ngồi chồm hổm giữa nắng chang tay quẹt lệ nghẹn ngào
Từng toán công an, côn đồ với gậy côn đánh cha đập mẹ
Ấy chẳng phải là hình ảnh đau khổ của Chúa Giêsu trong chiều Thứ Sáu sao?

Hỡi những Si-mon, đường Gôn-gô-tha tuy không còn xa mấy
Nhưng kẻ tử tù chân bước đã hụt hơi
Ba lần té ngã, vun vút ngọn roi trên thân trần, bước chân run rẩy
Có giúp một tay vác phụ phút cuối của một kiếp người?

Triệu người quen biết có mấy người thân
Trong mấy kẻ thân có ai bớt ngại ngần
Không đi hộ, thì cũng xin mở miệng hộ
Cho lũ bất nhân bớt bất nhân!

Vinh dự của tín đồ là Thập Giá
Là hành trình biết đầy té ngã cũng cần qua
Mười hai tông đồ dù một đêm trốn chạy cả
Cũng trở lại theo chân đến chết - chết rất khác Giu-đa

Đền thờ Thiên Chúa ở nơi đâu?
Ở chính giữa lòng chúng ta đã, nào phải đền tự rộng cao
Thiên Chúa muốn lòng nhân, không cần lễ tế
Mến Chúa yêu người, nghĩa là cũng phải thương xót con người mới biết Chúa chẳng phải sao?

Hãy cất đi những lời cao siêu, những lặng thinh khó hiểu
Thiên Chúa bình dân, hiền dịu và rất gần
Chẳng cao xa tít xa như những lời Pha-ri-siêu lắm kiểu
Theo Chúa nghĩa là sống chết để san sẻ với đau khổ dân

Đường Ngài đi, Ngài chẳng cần hai áo
Vào Giê-ru-sa-lem đúng lúc chẳng nên vào
Nhưng Ngôn-Sứ biết chết cũng phải đi loan báo
Và Tiên Tri không thể chẳng truyền rao

Và Ngài vào thành lấy cây đuổi bọn buôn thần bán thánh
“Đừng biến Nhà Cha Ta thành sào huyệt của bọn bất lương!”
Đó là lần duy nhất Ngài ra tay đuổi đánh
Dù Ngài biết chắc chính mình sẽ trả giá đắc mọi tai ương!

Cứ lặng thinh đi từ Thái-Hà, Tam-Tòa, Loan-Lý
Rồi sẽ nhân danh ai để rao giảng bác ái từ bi
Khi sự câm nín đã trở thành một dấu chỉ:
Bỏ rơi anh em thì tôn thờ Thiên Chúa có nghĩa gì?!