Tấp nập sĩ, ông cũng mua bằng tiến sĩ
Chẳng cần sang Mỹ, học hàm thụ, ông cũng chả cần thi
Dăm nghìn đô ông thí ra tậu đỉnh cao học vị
Dù Anh-Văn ông chưa chia nổi động từ “to be”

Bảo ông dốt ư, vậy hỏi đứa nào giỏi?
Trung ương đồng chí chữ nghĩa còn cóc ra gì
Ông đang sống trong thời vàng son của giả dối thống trị
Gạn đục khơi trong ư? chế độ chẳng còn đứa trụ trì!

Xa lắc rồi thời bom đạn trong bưng
Dẫu thế về thị, ông vẫn thích luật rừng
Giỏi giang chi cũng chả hơn lý lịch, chính trị vững
Thời đạn bay, thời bình giống nhau: muốn sống phải biết khom lưng!

Vận nước sau sao mặc vận nước
Mấy nghìn năm vẫn sống được có sao
Đẻ công trình, vay nợ thêm cán bộ ta mới liếm sau mút trước
Hơn tám mươi triệu dân chia bình quân nợ có là bao!

Bởi thời thế nên ông đành sống thế
Lương có là bao nhưng bỗng lộc mới nhiều
Máu lệ dân nghìn năm thời nào chẳng máu lệ
Đất rộng, nhà cao, xế xịn…tham nhũng lắm tiền ông mặc sức vung tiêu

Xưa nay phú quý sinh lễ nghi
Muốn thăng tước vị phải cần bằng
Cần thiết sĩ, ông tậu bằng tiến sĩ
Từ quan võ biền ông hàm thụ thành quan văn!