Tòa Thánh vừa công bố Chúc thư Thiêng liêng của Đức Giáo Hoàng Hưu trí Bênêđíctô XVI đề ngày 29 tháng Tám 2006.



Chúc thư Thiêng liêng của tôi

Tôi cảm ơn cha mẹ tôi, những người đã cho tôi cuộc sống trong những thời điểm khó khăn và chuẩn bị cho tôi một ngôi nhà tuyệt vời với tình yêu thương của các ngài, một điều đã tỏa sáng suốt những ngày của tôi như một ánh sáng rực rỡ cho đến ngày hôm nay. Đức tin sáng suốt của cha tôi đã dạy anh chị em chúng tôi tin tưởng và đứng vững như kim chỉ nam giữa mọi hiểu biết khoa học của tôi; lòng mộ đạo chân thành và lòng tốt bao la của mẹ tôi vẫn là một di sản mà tôi không thể cảm ơn bà cho đủ. Chị gái tôi đã phục vụ tôi một cách vị tha và đầy quan tâm ân cần trong nhiều thập niên; anh trai tôi đã luôn mở đường cho tôi bằng sự sáng suốt trong các phán đoán của anh, với sự quyết tâm mạnh mẽ và sự vui vẻ của trái tim anh; không có việc luôn luôn tiến lên và đồng hành mới này, tôi đã không thể tìm ra con đường đúng đắn.

Tôi cảm ơn Thiên Chúa từ tận đáy lòng vì có rất nhiều bạn bè, nam cũng như nữ, những người mà Người luôn đặt ở bên cạnh tôi; vì những người đồng nghiệp ở mọi giai đoạn trên con đường của tôi; vì những giáo viên và học sinh mà Người đã ban cho tôi. Tôi xin phó thác, một cách biết ơn, tất cả họ cho lòng nhân hậu của Người. Và tôi muốn cảm ơn Chúa vì ngôi nhà xinh đẹp của tôi ở chân đồi Bavaria thuộc dãy Alps, nơi tôi có thể nhìn thấy vẻ huy hoàng của chính Đấng Tạo Hóa tỏa sáng hết lần này đến lần khác. Tôi cảm ơn người dân quê hương tôi đã cho tôi nhiều lần trải nghiệm vẻ đẹp của đức tin. Tôi cầu nguyện cho đất nước của chúng ta sẽ mãi mãi là một đất nước của niềm tin và tôi yêu cầu các bạn, những người đồng hương thân mến, đừng để niềm tin của bạn bị lung lạc. Cuối cùng, tôi tạ ơn Chúa vì tất cả vẻ đẹp mà tôi có thể cảm nghiệm được trong các giai đoạn khác nhau của cuộc hành trình của tôi, nhưng đặc biệt là ở Rôma và Ý, nơi đã trở thành quê hương thứ hai của tôi.

Từ tận đáy lòng, tôi cầu xin sự tha thứ của tất cả những ai tôi từng sai phạm cách nào đó.

Điều tôi đã nói trước đây với đồng bào của mình, giờ đây tôi muốn nói với tất cả những ai được ủy thác cho sự phục vụ của tôi trong Giáo hội: Hãy vững vàng trong đức tin! Đừng để mình bị bối rối! Thông thường, dường như thể khoa học - một mặt là khoa học tự nhiên; mặt khác, là nghiên cứu lịch sử (đặc biệt là chú giải Kinh thánh) - có những hiểu biết không thể bác bỏ nhưng trái ngược với đức tin Công Giáo. Từ xa xưa, tôi đã chứng kiến những thay đổi trong khoa học tự nhiên và đã thấy những điều hiển nhiên chắc chắn chống lại đức tin đã biến mất như thế nào, chứng tỏ chúng không phải là khoa học mà là những diễn giải triết học chỉ biểu kiến thuộc về khoa học - cũng như, đàng khác chính trong đối thoại với các khoa học tự nhiên, mà đức tin đã học được cách hiểu các giới hạn trong phạm vi các khẳng định của nó và do đó tính đặc thù của nó. 60 năm nay, tôi đã đồng hành trên con đường thần học, đặc biệt là nghiên cứu Kinh thánh, và đã chứng kiến những luận điểm dường như không thể lay chuyển được nhưng đã sụp đổ cùng với sự thay đổi của các thế hệ, hóa ra chỉ là những giả thuyết: thế hệ tự do (Harnack, Jülicher, v.v.), thế hệ chủ nghĩa hiện sinh (Bultmann, v.v.), thế hệ chủ nghĩa Mác. Tôi đã thấy, và thấy, từ mớ giả thuyết rối rắm, tính hợp lý của niềm tin đã xuất hiện và đang xuất hiện trở lại như thế nào. Chúa Giêsu Kitô thực sự là Đường, Sự Thật và Sự Sống - và Giáo Hội, trong mọi khuyết điểm của mình, thực sự là Thân Thể của Người.

Cuối cùng, tôi khiêm tốn xin (mọi người): cầu nguyện cho tôi, để Chúa đón nhận tôi vào nơi ở vĩnh cửu, bất chấp mọi tội lỗi và khuyết điểm của tôi. Đối với tất cả những người được giao phó cho tôi, lời cầu nguyện chân thành của tôi vang lên ngày này qua ngày khác.

Biển Đức PP XVI