Lúc 4h chiều thứ Tư 28 tháng Sáu, 2017, Đức Thánh Cha Phanxicô đã chủ sự công nghị tấn phong 5 vị tân Hồng Y là Đức Cha Jean Zerbo - Tổng giám mục Bamako – Mali, Đức Cha Juan José Omella, Tổng Giám Mục Barcelona - Tây Ban Nha; Đức Cha Anders Arborelius, Giám mục Stockholm – Thụy Điển; Đức Cha Louis-Marie Ling Mangkhanekhoun - Đại diện Tông Tòa của Pakse – Lào; và Đức Cha Gregorio Rosa Chávez - Giám mục phụ tá của Tổng Giáo phận San Salvador - El Salvador.

Trong bài giảng, Đức Thánh Cha nói:


“Chúa Giêsu đang đi trước họ” Đây là hình ảnh mà đoạn Tin Mừng chúng ta vừa đọc (Mc 10: 32-45) trình bày với chúng ta. Đó là bối cảnh cho hành động đang diễn ra lúc này đây, là công nghị tấn phong các tân Hồng Y.

Chúa Giêsu kiên quyết đi lên Giêrusalem. Ngài hoàn toàn biết rõ điều gì đang chờ đợi mình ở đó; hơn một lần, Ngài đã nói về điều này với các môn đệ của Ngài. Nhưng có một khoảng cách giữa thánh tâm Chúa Giêsu và con tim của các môn đệ Ngài, mà chỉ có Chúa Thánh Thần mới có thể san bằng. Chúa Giêsu biết điều này, và vì thế Ngài kiên nhẫn với các môn đệ mình. Ngài nói thẳng thắn với họ và trên hết, Ngài đi trước họ. Ngài dẫn đầu họ.

Trên đường đi, các môn đệ đang bị phân tâm bởi những quan ngại không liên quan gì với “hướng đi” đã được Chúa Giêsu chọn, với ý muốn của Ngài, là điều hoàn toàn là một với thánh ý của Chúa Cha. Câu chuyện, như chúng ta nghe, là thế này, hai anh em ông Giacôbê và ông Gioan nghĩ thật là hay biết bao nếu họ được ngồi bên phải và bên trái của Vua Israel (x v. 37). Họ không đối diện với thực tế! Họ nghĩ rằng họ nhìn thấy, nhưng thực ra họ không thấy. Họ nghĩ rằng họ biết, nhưng thực ra họ không biết. Họ nghĩ họ hiểu rõ hơn so với những người khác, nhưng kỳ thực thì không phải như thế.

Thực tế là hoàn toàn khác. Đó là những gì Chúa Giêsu nhìn thấy và đang hướng dẫn bước đi của Ngài. Thực tế là thập giá. Đó chính là tội lỗi thế gian mà Ngài đã đến để gách vác lên mình, và để nhổ bật tận gốc rễ khỏi thế giới của những người nam nữ. Đó chính là những người vô tội đang đau khổ và chết như những nạn nhân của chiến tranh và khủng bố; đó là các hình thức nô lệ vẫn tiếp tục chà đạp nhân phẩm con người, ngay cả trong thời đại được gọi là kỷ nguyên nhân quyền này; đó là các trại tị nạn mà dường như lúc này lúc khác có lẽ giống hỏa ngục hơn là luyện ngục; đó là sự vứt bỏ có hệ thống tất cả những gì không còn hữu ích nữa, kể cả con người.

Đây là những gì Chúa Giêsu nhìn thấy khi Ngài đi lên Giêrusalem. Trong sứ vụ công khai của mình, Ngài đã loan báo tình yêu dịu dàng của Chúa Cha bằng cách chữa lành tất cả những ai bị khống chế bởi tà ác (Cv 10:38). Giờ đây, Ngài nhận ra rằng thời điểm đã đến để dấn bước đến tận cùng, để loại bỏ tà ác tại gốc rễ của nó. Và như vậy, Ngài kiên quyết hướng về thập giá.

Chúng ta cũng vậy, anh chị em, chúng ta đang lữ hành với Chúa Giêsu dọc theo con đường này. Trên tất cả, tôi muốn nói với các tân Hồng Y thân mến. Chúa Giêsu “đang đi trước anh em”, và Người yêu cầu anh em quyết liệt theo Ngài trên con đường này. Ngài kêu gọi anh em nhìn vào thực tế, không để cho mình bị phân tâm bởi những lợi ích hoặc triển vọng khác. Ngài không kêu gọi anh em trở thành những “hoàng tử” của Giáo Hội, để ngồi bên phải hay bên trái của Ngài. Ngài mời gọi anh em phục vụ Chúa Cha và anh chị em của mình như Ngài và với Ngài. Ngài mời gọi anh em đối mặt với tội lỗi thế gian và những ảnh hưởng của nó trên nhân loại ngày nay như Ngài đã làm. Hãy theo Ngài, và đi trước dân thánh của Thiên Chúa, với cái nhìn của anh em dán chặt vào thập giá và sự phục sinh của Chúa.

Và giờ đây, với đức tin và nhờ lời cầu bầu của Đức Trinh Nữ Maria, chúng ta hãy nài xin Chúa Thánh Thần san bằng những khoảng cách giữa con tim của chúng ta và thánh tâm của Chúa Kitô, như thế cuộc sống chúng ta mới có thể hoàn toàn phục vụ Thiên Chúa và tất cả anh chị em của chúng ta.