Có ít nhất là 3 giám mục Công Giáo trong số các đại biểu của Quốc hội Nhân dân khóa 13 vào ngày 11 tháng Ba đã đưa ra quyết định lịch sử nhất tề chấp nhận cùng một lúc 21 tu chính án sửa đổi Hiến pháp Trung Quốc, bao gồm việc cho phép một nhiệm kỳ vô hạn của Tập Cận Bình.
Sự thay đổi quan trọng nhất trong bản sửa đổi lần thứ năm trong lịch sử Hiến pháp Trung Quốc là điều khoản “sanweiyiti” (ba chức vụ trong tay của một người). Tập Cận Bình được giao giữ cả 3 chức vụ: Tổng Bí thư, Chủ tịch Quốc hội và Chủ tịch Quân Ủy Trung ương, tất cả đều không có giới hạn thời gian, làm đến khi nào chán thì thôi.
Trước khi có sự sửa đổi này, chức vụ Chủ tịch nước bị giới hạn tối đa là hai nhiệm kỳ, mỗi nhiệm kỳ là 5 năm.
Sự sửa đổi này đã gây ra tranh cãi lớn trong và ngoài Trung Quốc kể từ cuối tháng Hai. Những người phản đối đã nhạo báng Tập Cận Bình muốn làm “Đại đế Tập muôn năm”. Danh hiệu này cũng được sử dụng như một tag trên Facebook của một chương trình truyền hình RTHK ở Hồng Kông nhưng sau đó bị xóa đi. Những ai ở Trung Quốc tìm trên Google những từ như “emperor” đều bị chặn.
Những sửa đổi này là những thay đổi hiến pháp lớn nhất trong 36 năm qua tại Trung Quốc.
Ba “giám mục” Trung Quốc tham gia vào Quốc hội Nhân dân khóa 13 nói trong cuộc phỏng vấn hôm 9 tháng Ba với tờ Hoàn Cầu Thời Báo là họ ủng hộ những thay đổi lịch sử này và kêu gọi người Công Giáo Trung Quốc cũng ủng hộ Tập Cận Bình.
Trong ba ông này, nổi nhất là ông “giám mục” Giuse Huỳnh Bỉnh Chương (Joseph Huang Bingzhang), là người đã bị Đức Giáo Hoàng Bênêđíctô thứ 16 dứt phép thông công vào năm 2011, nhưng nay Đức Cha Phêrô Trang Kiện Kiện (Peter Zhuang Jianjian) đang bị buộc phải giao lại giáo phận Sán Đầu cho ông này chăn dắt.
Ông nổi bật thứ hai là “giám mục” Quách Kim Tài (Guo Jincai) của giáo phận Thừa Đức, là người bị dứt phép thông công vào năm 2011 sau khi được truyền chức Giám Mục trái phép vào năm 2010 để cai quản một giáo phận ma. Cha Federico Lombardi, lúc ấy là giám đốc Phòng Báo Chí Tòa Thánh, khẳng định rằng trong Giáo Hội Công Giáo chẳng làm gì có cái giáo phận Thừa Đức. Quách Kim Tài, tổng thư ký hội đồng giám mục do chính phủ kiểm soát, cũng đang chờ đợi Toà Thánh công nhận ông ta cùng với cái giáo phận Thừa Đức do Hội Công Giáo Yêu Nước tạo ra.
Ông thứ ba là “giám mục Phêrô Phương Kiến Bình” (Fang Jianping), là một giám mục bất hợp pháp được tấn phong vào năm 2000, đã được Tòa Thánh ân xá. Tuy nhiên, nhiều người Công Giáo Trung Quốc chỉ trích việc tha thứ này đã diễn ra quá sớm. Đúng thế, Phương Kiến Bình không hề hối hận và đã lấy vợ sau khi được ân xá.
Phát biểu với các phóng viên bên lề của Quốc hội Nhân dân khóa 13 về việc người Công Giáo Trung Quốc cần hỗ trợ Tập Cận Bình, “Đức cha” Phương Kiến Bình, khẳng định “dĩ nhiên rồi”, và lưu ý rằng “trong tư cách một công dân của một quốc gia, nghĩa vụ công dân phải được đặt trước mọi tôn giáo và mọi niềm tin.” Khi được hỏi Đức Chúa Trời hay Đảng Cộng sản ai quan trọng hơn, “Đức cha” Phương Kiến Bình, là phó chủ tịch hội đồng giám mục Trung Quốc, nói hôm 9 tháng 3, “Hãy trả cho Thiên Chúa những gì của Thiên Chúa và trả lại cho đất nước những gì của đất nước.”
Source: AsiaNews Three bishops among assembly that made Xi Jinping president for life
Sự thay đổi quan trọng nhất trong bản sửa đổi lần thứ năm trong lịch sử Hiến pháp Trung Quốc là điều khoản “sanweiyiti” (ba chức vụ trong tay của một người). Tập Cận Bình được giao giữ cả 3 chức vụ: Tổng Bí thư, Chủ tịch Quốc hội và Chủ tịch Quân Ủy Trung ương, tất cả đều không có giới hạn thời gian, làm đến khi nào chán thì thôi.
Trước khi có sự sửa đổi này, chức vụ Chủ tịch nước bị giới hạn tối đa là hai nhiệm kỳ, mỗi nhiệm kỳ là 5 năm.
Sự sửa đổi này đã gây ra tranh cãi lớn trong và ngoài Trung Quốc kể từ cuối tháng Hai. Những người phản đối đã nhạo báng Tập Cận Bình muốn làm “Đại đế Tập muôn năm”. Danh hiệu này cũng được sử dụng như một tag trên Facebook của một chương trình truyền hình RTHK ở Hồng Kông nhưng sau đó bị xóa đi. Những ai ở Trung Quốc tìm trên Google những từ như “emperor” đều bị chặn.
Những sửa đổi này là những thay đổi hiến pháp lớn nhất trong 36 năm qua tại Trung Quốc.
Ba “giám mục” Trung Quốc tham gia vào Quốc hội Nhân dân khóa 13 nói trong cuộc phỏng vấn hôm 9 tháng Ba với tờ Hoàn Cầu Thời Báo là họ ủng hộ những thay đổi lịch sử này và kêu gọi người Công Giáo Trung Quốc cũng ủng hộ Tập Cận Bình.
Trong ba ông này, nổi nhất là ông “giám mục” Giuse Huỳnh Bỉnh Chương (Joseph Huang Bingzhang), là người đã bị Đức Giáo Hoàng Bênêđíctô thứ 16 dứt phép thông công vào năm 2011, nhưng nay Đức Cha Phêrô Trang Kiện Kiện (Peter Zhuang Jianjian) đang bị buộc phải giao lại giáo phận Sán Đầu cho ông này chăn dắt.
Ông nổi bật thứ hai là “giám mục” Quách Kim Tài (Guo Jincai) của giáo phận Thừa Đức, là người bị dứt phép thông công vào năm 2011 sau khi được truyền chức Giám Mục trái phép vào năm 2010 để cai quản một giáo phận ma. Cha Federico Lombardi, lúc ấy là giám đốc Phòng Báo Chí Tòa Thánh, khẳng định rằng trong Giáo Hội Công Giáo chẳng làm gì có cái giáo phận Thừa Đức. Quách Kim Tài, tổng thư ký hội đồng giám mục do chính phủ kiểm soát, cũng đang chờ đợi Toà Thánh công nhận ông ta cùng với cái giáo phận Thừa Đức do Hội Công Giáo Yêu Nước tạo ra.
Ông thứ ba là “giám mục Phêrô Phương Kiến Bình” (Fang Jianping), là một giám mục bất hợp pháp được tấn phong vào năm 2000, đã được Tòa Thánh ân xá. Tuy nhiên, nhiều người Công Giáo Trung Quốc chỉ trích việc tha thứ này đã diễn ra quá sớm. Đúng thế, Phương Kiến Bình không hề hối hận và đã lấy vợ sau khi được ân xá.
Phát biểu với các phóng viên bên lề của Quốc hội Nhân dân khóa 13 về việc người Công Giáo Trung Quốc cần hỗ trợ Tập Cận Bình, “Đức cha” Phương Kiến Bình, khẳng định “dĩ nhiên rồi”, và lưu ý rằng “trong tư cách một công dân của một quốc gia, nghĩa vụ công dân phải được đặt trước mọi tôn giáo và mọi niềm tin.” Khi được hỏi Đức Chúa Trời hay Đảng Cộng sản ai quan trọng hơn, “Đức cha” Phương Kiến Bình, là phó chủ tịch hội đồng giám mục Trung Quốc, nói hôm 9 tháng 3, “Hãy trả cho Thiên Chúa những gì của Thiên Chúa và trả lại cho đất nước những gì của đất nước.”
Source: AsiaNews Three bishops among assembly that made Xi Jinping president for life