TIN YÊU CẦN NHIỀU VIỆC LÀM

Phúc Âm tuần này kể chuyện người cha sai 2 con đi làm vườn nho cho thấy khoảng cách giữa nói và làm. Người con cả ban đầu thẳng thừng chối từ “con không muốn” nhưng sau hối hận lại đi làm. Người con thứ thì ngọt nhạt nhanh nhảu thưa vâng, nhưng chỉ vâng cái miệng mà thôi, vâng rõ to mà sau lại không đi làm. Kiểu này, khi đọc kinh Thú Nhận thay vì đấm vào ngực thì nên vả vào miệng nói mà không làm! hihiii

Chuyện vườn nho cũng là chuyện sống đạo của chúng ta: Niềm tin không chỉ là cất lời tuyên xưng, mà còn phải dấn thân hành động như thánh Giacôbê đã nói: “Đức tin không có việc làm là đức tin chết”.

Trong đời sống gia đình, tình yêu đâu chỉ là những lời nói chót lưỡi đầu môi, còn cần những nghĩa cử yêu thương. Trong đời sống đạo nơi giáo xứ, đức tin không dừng lại ở chuyện râm ran kinh kệ, hay tệ hơn là cứ ngồi nói như thánh phán và bàn tán nhiều chuyện, nhưng cần những dấn thân góp công góp của xây dựng giáo xứ. Chính Chúa Giêsu đã nói: “Không phải bất cứ ai thưa ‘Lạy Chúa! Lạy Chúa!’ là được vào Nước Trời, nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha mới được vào.”

Chúng con không muốn đức tin bị chết. Chúng con muốn được vào Nước Trời. Xin Chúa giúp mỗi chúng con có một trái tim chan chứa tin yêu làm động lực thu ngắn khoảng cách giữa nói và làm. Amen.

... PHỤ THÊM: Chuyện vui kể rằng: Cả thế giới đều phải kiêng nể Mỹ vì Mỹ đã nói là làm. Nhưng Mỹ lại sợ Nhật vì Nhật làm xong mới nói. Vậy mà cả Mỹ và Nhật lại sợ Tàu vì Tàu không nói mà vẫn cứ làm. Tuy nhiên, Mỹ, Nhật, Tàu và cả thiên hạ đều phải sợ Việt Nam! Vì Việt Nam nói một đằng làm một nẻo… Bố ai mà lường được!!!