‘CHÍNH NHỜ NGƯỜI, VỚI NGƯỜI VÀ TRONG NGƯỜI’
“Thưa Thầy, nhân danh Thầy thì cả ma quỷ cũng vâng phục chúng con”.
Kính thưa Anh Chị em,
Sau những biến cố được mất kinh hoàng, Gióp đã cảm nhận, mọi sự đến từ Thiên Chúa; sau những thành công thực tập loan báo Tin Mừng của các môn đệ, Chúa Giêsu cũng cảm nhận, mọi sự đến từ Thiên Chúa. Vì thế, sẽ thật thú vị khi chúng ta cùng suy tư một trong những chủ đề của phụng vụ Lời Chúa hôm nay, đó là, ‘Chính nhờ Người, với Người và trong Người’.
Trong bài đọc thứ nhất, trước Thiên Chúa, Đấng vượt quá trí tri, Gióp cảm nhận thân phận tro trấu của mình; trước một Đấng toàn trị vô song, Gióp hối hận và run sợ vì đã dại dột dám nói khó với Người, “Phải, con đã nói, dù chẳng hiểu biết gì về những điều kỳ diệu vượt quá sức con”; “Vì thế, điều đã nói ra, con xin rút lại; trên tro bụi, con sấp mình thống hối ăn năn”. Giờ đây, Gióp xác tín, tất cả mọi sự đều ‘Chính nhờ Người, với Người và trong Người’.
Điều tương tự xảy ra nơi Chúa Giêsu qua Tin Mừng hôm nay. Thánh Luca cho biết, 72 môn đệ vui mừng trở về sau những chiến tích hiển hách; họ cảm nghiệm được quyền năng trên sự dữ từ danh thánh Thầy mình. Chúa Giêsu không phủ nhận vì chính Ngài đã ban cho các ông thần lực để đánh bại ma quỷ. Thế nhưng, thật bất ngờ, Ngài đi một bước xa hơn, cao hơn, đáng mừng hơn; một bước lên tận trời cao, lên tận Chúa Cha, thấu tận thiên đàng, “Các con chớ vui mừng vì các thần vâng phục các con; nhưng hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi trên trời”; đó là niềm vui tồn tại đời đời. Xem ra Ngài muốn nói, đừng khoe khoang như thế, đừng làm như thể mình là nhân vật chính; chỉ một nhân vật chính duy nhất là Chúa Cha, ‘Chính nhờ Người với Người và trong Người’.
Luca tiếp tục gây ngạc nhiên bằng cách ghi lại sự việc xảy ra ngay sau đó. Hoan lạc trong Thánh Thần, Chúa Giêsu phấn chấn cất lời tạ ơn; Ngài nói mà như hát, kể lể mà như ca khen, “Lạy Cha là Chúa trời đất, con ngợi khen Cha vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết mầu nhiệm Nước Trời, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng lạy Cha, vì ý Cha muốn như thế”. Rõ ràng, với Ngài, Thầy trò làm được gì, đều là ‘Chính nhờ Người, với Người và trong Người’.
Như thế, xem ra Chúa Giêsu đã bỏ qua những chiến thắng trước Satan, điều quan trọng hơn cả đối với Ngài là Chúa Cha, Đấng ghi tên môn đệ vào sổ vàng của Người trên trời. Thật vậy, Kitô giáo không đơn thuần chỉ là đánh bại ma quỷ; niềm tin Kitô là niềm tin qua Chúa Giêsu, tin nhận Chúa Cha, yêu mến và hiệp nhất với Người; một niềm tin tích cực được ban tặng qua Chúa Con, trước hết, để giúp con người lớn lên trong tình yêu đối với Chúa Cha nhờ ân sủng của Thánh Thần. Từ đó, trong Chúa Giêsu, mỗi ngày chúng ta phải trở nên giống Ngài hơn. Thành công của các môn đệ chỉ như một bài tập của tình yêu với một kết thúc mở; nghĩa là tình yêu đó luôn mời gọi chúng ta làm nhiều hơn nữa cho vinh quang Chúa, cho Chúa Giêsu và cho tha nhân. Tình yêu đối với Chúa Cha không có giới hạn; vì vậy, đừng ai nghĩ, mình ‘đã đến nơi’. Mỗi người hãy xác tín, tôi được kêu gọi để yêu mến và noi gương Chúa Giêsu, hầu làm tất cả mọi sự cho vinh quang Chúa Cha đến tận giây phút cuối đời, và đừng bao giờ quên, ‘Chính nhờ Người, với Người và trong Người’.
Một khi làm được việc gì, chúng ta thường huênh hoang, tưởng đó là kỳ tích của mình và quên mất Thiên Chúa; bấy giờ, chỗ của Người trong tim chúng ta hẹp lại. Trái lại, càng nhận biết quyền năng Người, Người càng mặc khải cho chúng ta nhiều hơn. Hồng Y Thuận nói, “Kiêu ngạo là ăn cướp ơn Chúa, vinh danh Chúa… để làm của riêng con, công nghiệp con”; “Bao lâu con còn tôn thờ cái ‘tôi’ của con, khác nào con thưa với Chúa, ‘Lạy Chúa xin hãy tin con, hãy trông cậy vào con’”.
Anh Chị em,
Cứ mỗi phút, trên thế giới có bốn thánh lễ. Và như thế, nhân loại mọi lúc, mọi thời, mọi nơi trên hoàn vũ vẫn không ngừng vang lên lời tuyên xưng, ‘Chính nhờ Người, với Người và trong Người’. Trong Chúa Giêsu Kitô chúng ta sống, cử động, hiện hữu và được cứu chuộc. Chớ gì, lời tuyên xưng ấy đi vào cuộc sống của từng người trong chúng ta, bằng cách, mỗi người ra sức ‘bám lấy Chúa Giêsu, nên một với Chúa Giêsu và làm theo ý Chúa Giêsu’.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, với Thánh Vịnh đáp ca hôm nay, “Xin toả ánh tôn nhan rạng ngời trên tôi tớ Chúa”, con muốn thưa với Chúa rằng, không có Chúa, đời con sẽ tắt lịm; con làm được gì cũng là Chúa làm, vì tất cả, là ‘Chính nhờ Người, với Người và trong Người’”, Amen.
(Tgp. Huế)
“Thưa Thầy, nhân danh Thầy thì cả ma quỷ cũng vâng phục chúng con”.
Kính thưa Anh Chị em,
Sau những biến cố được mất kinh hoàng, Gióp đã cảm nhận, mọi sự đến từ Thiên Chúa; sau những thành công thực tập loan báo Tin Mừng của các môn đệ, Chúa Giêsu cũng cảm nhận, mọi sự đến từ Thiên Chúa. Vì thế, sẽ thật thú vị khi chúng ta cùng suy tư một trong những chủ đề của phụng vụ Lời Chúa hôm nay, đó là, ‘Chính nhờ Người, với Người và trong Người’.
Trong bài đọc thứ nhất, trước Thiên Chúa, Đấng vượt quá trí tri, Gióp cảm nhận thân phận tro trấu của mình; trước một Đấng toàn trị vô song, Gióp hối hận và run sợ vì đã dại dột dám nói khó với Người, “Phải, con đã nói, dù chẳng hiểu biết gì về những điều kỳ diệu vượt quá sức con”; “Vì thế, điều đã nói ra, con xin rút lại; trên tro bụi, con sấp mình thống hối ăn năn”. Giờ đây, Gióp xác tín, tất cả mọi sự đều ‘Chính nhờ Người, với Người và trong Người’.
Luca tiếp tục gây ngạc nhiên bằng cách ghi lại sự việc xảy ra ngay sau đó. Hoan lạc trong Thánh Thần, Chúa Giêsu phấn chấn cất lời tạ ơn; Ngài nói mà như hát, kể lể mà như ca khen, “Lạy Cha là Chúa trời đất, con ngợi khen Cha vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết mầu nhiệm Nước Trời, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng lạy Cha, vì ý Cha muốn như thế”. Rõ ràng, với Ngài, Thầy trò làm được gì, đều là ‘Chính nhờ Người, với Người và trong Người’.
Như thế, xem ra Chúa Giêsu đã bỏ qua những chiến thắng trước Satan, điều quan trọng hơn cả đối với Ngài là Chúa Cha, Đấng ghi tên môn đệ vào sổ vàng của Người trên trời. Thật vậy, Kitô giáo không đơn thuần chỉ là đánh bại ma quỷ; niềm tin Kitô là niềm tin qua Chúa Giêsu, tin nhận Chúa Cha, yêu mến và hiệp nhất với Người; một niềm tin tích cực được ban tặng qua Chúa Con, trước hết, để giúp con người lớn lên trong tình yêu đối với Chúa Cha nhờ ân sủng của Thánh Thần. Từ đó, trong Chúa Giêsu, mỗi ngày chúng ta phải trở nên giống Ngài hơn. Thành công của các môn đệ chỉ như một bài tập của tình yêu với một kết thúc mở; nghĩa là tình yêu đó luôn mời gọi chúng ta làm nhiều hơn nữa cho vinh quang Chúa, cho Chúa Giêsu và cho tha nhân. Tình yêu đối với Chúa Cha không có giới hạn; vì vậy, đừng ai nghĩ, mình ‘đã đến nơi’. Mỗi người hãy xác tín, tôi được kêu gọi để yêu mến và noi gương Chúa Giêsu, hầu làm tất cả mọi sự cho vinh quang Chúa Cha đến tận giây phút cuối đời, và đừng bao giờ quên, ‘Chính nhờ Người, với Người và trong Người’.
Một khi làm được việc gì, chúng ta thường huênh hoang, tưởng đó là kỳ tích của mình và quên mất Thiên Chúa; bấy giờ, chỗ của Người trong tim chúng ta hẹp lại. Trái lại, càng nhận biết quyền năng Người, Người càng mặc khải cho chúng ta nhiều hơn. Hồng Y Thuận nói, “Kiêu ngạo là ăn cướp ơn Chúa, vinh danh Chúa… để làm của riêng con, công nghiệp con”; “Bao lâu con còn tôn thờ cái ‘tôi’ của con, khác nào con thưa với Chúa, ‘Lạy Chúa xin hãy tin con, hãy trông cậy vào con’”.
Anh Chị em,
Cứ mỗi phút, trên thế giới có bốn thánh lễ. Và như thế, nhân loại mọi lúc, mọi thời, mọi nơi trên hoàn vũ vẫn không ngừng vang lên lời tuyên xưng, ‘Chính nhờ Người, với Người và trong Người’. Trong Chúa Giêsu Kitô chúng ta sống, cử động, hiện hữu và được cứu chuộc. Chớ gì, lời tuyên xưng ấy đi vào cuộc sống của từng người trong chúng ta, bằng cách, mỗi người ra sức ‘bám lấy Chúa Giêsu, nên một với Chúa Giêsu và làm theo ý Chúa Giêsu’.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, với Thánh Vịnh đáp ca hôm nay, “Xin toả ánh tôn nhan rạng ngời trên tôi tớ Chúa”, con muốn thưa với Chúa rằng, không có Chúa, đời con sẽ tắt lịm; con làm được gì cũng là Chúa làm, vì tất cả, là ‘Chính nhờ Người, với Người và trong Người’”, Amen.
(Tgp. Huế)