58. ĐÙA VỚI RẮN NÓI LỜI CŨ

Trong nước Ngô có một người gia cảnh rất nghèo khổ, thường lấy việc chơi đùa rắn làm kế sinh nhai.

Đứa con lớn đi xin cơm, đứa thứ hai đi câu ếch, đứa con thứ ba thì múa hát trước mặt khách để ăn xin.

Người này lúc về già thì gia sản mới từ từ giàu lên.

Một ngày nọ ông ta tập họp người nhà lại, nói:

- “Gia đình của chúng ta vốn là nghèo mà hôm nay có của ăn của để, do đó mà con cháu chúng ta cần phải được học hành để có thể làm cho gia đình được vinh dự”.

Thế là đi mời thầy đến nhà dạy cho ba đứa con trai học.

Một năm sau, thầy giáo thường ca ngợi việc học của học trò ngày càng tấn tới, ông già bèn giao hẹn với bạn bè thân hữu và mời một nho sinh nổi tiếng trong vùng đến chấm thi.

Thầy nho dùng câu đối để khảo thí đứa con thứ ba:

- “Bông liễu bay lộn xộn”.

Đứa con thứ ba đối lại:

- “Hoa sen rơi lác đác”.

Lại khảo đứa con thứ hai:

- “Cành hạnh đỏ trên đầu, bướm bay lộn xộn”.

Đứa con thứ hai đối lạ:

- “Dưới cây dương xanh, câu ếch”.

Sau cùng thì khảo đứa con lớn:

- “Cửu trùng điện hạ, thẳng tắp hai hàng văn võ quan viên”.

Đứa con cả đối lại:

- “Nơi ngã tư đường, bố mẹ kêu mấy tiếng ăn với mặc”.

Ông bố già nghe được rất là tức giận, chửi mắng con trai:

- “Câu đối của tụi bây, chẳng khác gì tao hồi trước ở nhà chơi đùa với mà rắn nói vậy mà !”

(Quyền tử)

Suy tư 59:

Con người ta khi nghèo khó thì hình như cái khôn cũng khó mà phát triển, bởi vì “cái khó bó cái khôn”, nhưng đến khi giàu có ra thì lại học đòi làm sang quá mức hơn cả cái khôn, do đó mà trở nên trò cười cho thiên hạ.

Có người bán được vài sào ruộng hoặc nhà mước đền bù cho được vài trăm cây vàng liền học làm sang, mua xe đời mới để chạy, ăn chơi hơn cả những người giàu có, đến khi giựt mình nhìn lại thì đã tiêu hết bạc hết tiền, trở lại cảnh nghèo hơn trước đây; có người trúng vài áp phe tiền bạc rủng rỉnh, nên cũng đua đòi ăn chơi như những tay chơi thứ thiệt, đến khi thất cơ lỡ vận thì con cái cũng bắt nghỉ học để làm việc kiếm tiền...

Nhà nghèo mà trở thành nhà giàu, thì lời trước tiên phải nói là cám ơn Thiên Chúa, việc thứ hai phải nhớ mãi mãi đó là mình vốn là con nhà nghèo, việc thứ ba phải làm là dùng đồng tiền cho đúng chỗ, việc thứ tư phải suy nghĩ là nhớ đến những người nghèo mà giúp đỡ họ, việc thứ năm phải có là luôn khiêm tốn thấy mình chỉ là người may mắn mà thôi...

Làm được như thế thì đó là một điều may mắn cho gia đình và cho xã hội vậy !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


-----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info