19. THỤC ANH DẠY CON

Ở tại Nam Hội Ngõa Tiết Đôn có một phú ông tên là Trương Thục Anh, không có gì là văn hóa nhưng lại thích học đòi văn nhã, giả mạo người có văn hóa.

Một ngày nọ, con trai kết hôn, theo phong tục tập quán thì có một lễ nghi là ngay từ sáng sớm, con trai và con dâu mời bố mẹ dạy dỗ. Trương Thục Anh và vợ ngồi trên ghế cao giữa nhà, con trai và con dâu đều quỳ bái dưới chân họ, Trương Thục Anh nghênh nghênh ngang ngang như quan lớn, nói loạn tầm phào rằng:

- “Mày đã từng sinh trong một gia đình phú quý, chưa biết cái khổ của việc đồng áng…”

Lúc ấy bạn bè khách khứa đầy nhà, đều yên lặng định thần để nghe, Trương Thục Anh suy nghĩ rất lâu, mà cũng tìm không ra câu tiếp theo, bèn vội vàng dùng tiếng địa phương nói:

- “Nếu như tụi bây muốn làm người, thì cần phải vội vội vàng vàng trèo lên trên”.

Mọi người cười như vỡ chợ.

(Tiếu Tiếu lục)

Suy tư 19:

Dạy con khi chúng nó mới bắt đầu: bắt đầu biết nói, bắt đầu đi nhà trẻ, bắt đầu lên tiểu học, bắt đầu lên trung học, bắt đầu lên đại học, bắt đầu đi tu, bắt đầu khấn tạm khấn trọn, bắt đầu chịu chức linh mục, bắt đầu làm quan, bắt đầu lấy vợ lấy chồng, bắt đầu được việc làm.v.v…

Dạy con không những với tình thương dành cho con, mà còn là đem kinh nghiệm cuộc sống đời thường mà mình đã trải qua, nghe qua, thấy qua, làm qua để nhắc nhở cho con biết, chứ không phải học đòi phong cách hách dịch, ngang tàng của người khác để dạy con cái.

Cái bắt đầu của con cái rất quan trọng, nếu cha mẹ nào không thấy cái yếu đuối mỏng dòn nơi đứa con bắt đầu làm linh mục của mình, mà chỉ thấy sự vinh quang chức tước nơi đứa con linh mục của mình, thì không những cha mẹ, mà ngay cả bản thân đứa con linh mục sẽ trở thành gánh nặng cho Giáo Hội và cho giáo dân của họ…

Cái bắt đầu của con cái rất quan trọng, cho nên cha mẹ cần phải luôn cầu nguyện cho chúng nó.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info