Hoa dại



Con đường trên bờ đê
Tấp nập người đi về
Và bao nhiêu đàn vật
Trâu bò đi lún đất

Thấp bé những bụi hoa
Bừng nắng ấm chan hòa
Em làm đẹp mọi loài
Nên tên là hoa dại

Con đường bụi mịt mù
Đất sỏi đá cằn khô
Em hy sinh chấp nhận
Phô màu sắc ân cần

Cũng bị coi điên dại
Để cứu chuộc loài người
Con Chúa Trời tận hiến
Thí mạng vì đàn chiên

Bao nhiêu người hiến thân
Bước theo bàn chân Chúa
Phục vụ rất say sưa
Người khổ đau lận đận

Muốn thế giới hòa bình
Đang cần những hy sinh
Của những bông hoa dại
Trái hạnh phúc thụ thai

Nền văn minh băng giá
Thiếu tình yêu thiết tha
Cần tình yêu điên dại
Biết hy sinh miệt mài