Ý kiến độc giả: THỬ ĐIỂM MẶT MẤY VỊ QUAN THAM !

Tối qua, như mọi người công giáo khác, tôi thấp thỏm mong chờ, để được chứng kiến giây phút những người công giáo Việt Nam bước lên bục vinh quang vì đã dám hy sinh để được “giặt và tắm áo mình trong máu Con Chiên”. Cũng may, mọi chuyện đã chẳng xảy ra như “tối hậu thư” UBND thành phố ban ra thể hiện tại công văn 673/UBND-VX, do bà Ngô Thị Thanh Hằng ký.

Nhân nói về công văn 673 này, mấy đứa bạn của tôi – đứa là bác sĩ, đứa là kỹ sư... công giáo hay không công giáo, đều gọi đó là Công văn “vừa xấu, vừa bậy bạ” (673 = xấu, bậy, bạ) do bà Ngô Thị Thanh Hàng ký, nhưng mức độ tác hại và sự vu khống còn trắng trợn và rất nguy hiểm. Khác với lần trước, lần này, ngoài tờ công văn chính thức, thành phố Hà Nội còn huy động cả giới truyền thông vào cuộc, nhằm bôi nhọ và vu không Giáo hội công giáo.

Ở đây, không cần nói về những quy chụp nặng nề, những vu khống trắng trợn, việc đổi trắng thay đen và dã tâm của những người liên quan trong việc soạn thảo công văn này. Ở đây, cũng không nói tới chuyện cơ quan ngôn luận của UBND thành phố Hà Nội bỏ qua “đạo đức của người làm báo”, hùa theo những gì công văn 673 đã nói. Ở đây cũng không nói tới việc UBND thành phố Hà Nội coi thường dư luận mà bản thân tờ công văn cho thấy. Ở đây chỉ xin nói về một số vị cán bộ được nhắc tới trong các bài báo và tờ công văn nêu trên mà thôi.

Tác giả bài báo được đăng trên tờ báo Hà Nội Mới số ra ngày 26/1/2008 nói về vụ Toà Khâm Sứ cho biết những gì anh ta viết để vu khống, chụp mũ Giáo hội, là thông tin anh ta lấy được từ ông chủ tịch quận Hoàn Kiếm Hoàng Công Khôi. Bài báo viết: “Tìm hiểu nguyên nhân dẫn tới sự việc (vu khống) nêu trên, chúng tôi được ông Hoàng Công Khôi, Chủ tịch UBND quận Hoàn Kiếm cho biết...”.

Nhân nhắc đến nhân vật Khôi này, chúng ta thử tìm hiểu xem ông Chủ tịch này là ai?

- Nếu ai đã từng theo dõi vụ án nổi cộm nhất Hà Thành năm 2007: vụ “Vũ trường New Centery”, số 10B Tràng Thi, thì sẽ biết ông là ai. Vũ trường này là nơi buôn bán ma tuý nổi tiếng đất Hà Thành và ông Hoàng Công Khôi là người có phần trong đó. Vũ trường này tồn tại suốt 13 năm. Trong từng ấy năm, ông chủ tịch quận đã nhiều lần cấp bằng khen cho vũ trường này. Chuyện chỉ bị phát giác khi Bộ Công an vào cuộc. Sau vụ này, ông bị kỷ luật, nhưng không biết nhờ thế lực nào ông vẫn tại vị.

Nhiều người ở Hà nội cho rằng, sở dĩ ông còn tại vị, bởi ông từng là một công an được điều chuyển sang làm việc tại uỷ ban quận Hoàn Kiếm. Với một quá trình công tác trong cương vị là một chiến sĩ an ninh, ông đã có trong tay hồ sơ tham nhũng của cả những vị đã từng điều chuyển ông về công tác tại quận Hoàn Kiếm. Chính vì thế, khi ông gặp nạn, các vị lãnh đạo cần phải cứu ông, bởi cứu ông Khôi đồng nghĩa với cứu chính mình.

Người khác thì cho rằng, vũ trường New Centery là nơi ông Khôi đãi đằng các quan chức cấp cao mỗi khi các vị về Hoàn Kiếm công tác hay vào các dịp cuối tuần. Sở dĩ, nó đổ bể do những đấu đá nội bộ nhằm triệt hạ nhau, nhưng khi nó đổ bể người ta mới thấy nội lực nó mạnh quá, nên cho nó chìm xuồng.

Trong vụ việc Toà Khâm sứ mấy ngày qua, ông Khôi phải là người chịu trách nhiệm đầu tiên. Chính ông là người đã cố tình thông tin sai sự thật, bóp méo sự thật, làm ảnh hưởng nghiêm trọng tới khối đại đoàn kết toàn dân như ông Hồ từng dạy bảo.

Một người khác được nhiều người nhắc tới đó là người có tên Ngô thị Thanh Hằng từ khi xảy ra vụ Toà Khâm Sứ và giáo xứ Thái Hà. Bà trở thành nhân vật "nổi tiếng". Vậy bà là ai?

- Đó chính là đó là bà Phó chủ tịch UBND thành phố Hà nội, phụ trách khối Văn hóa Xã hội. Những người từng gặp bà thì đều nhận xét bà là một kẻ cơ hội, ít học, nói năng không ra lời, nhưng nhờ hậu thuẫn của những kẻ cơ hội mà được lên cao. Những phát biểu của bà trong những ngày gần đây càng chứng tỏ trí "thông minh" của bà tới mức độ nào! Hai công văn mà bà đã đặt bút ký cho thấy tầm mức hiểu biết và tài cán quản trị của bà ra sao. Nó cũng bộc lộ cách thức chằng chéo giải quyết vấn đề của guồng máy cai trị từ trung ương tới địa phương ở Hà nội là vô lối và loanh quanh, hơn thế còn có tính cách vu khống "cả vú lấp miệng em" và "vô trách nhiệm".

Không biết khi bà ký công văn này bà có xin ý kiến chỉ đạo của cấp trên không? - Nhiều người nghĩ rằng chắc phải có. Nhưng, đàng khác, theo một nguồn tin cho biết như sau: vào chiều ngày 26/1/2008, ngay tại hiện trường, bà đã chỉ đạo một số cán bộ cấp dưới mà rất nhiều người nghe thấy rằng: “Làm được thì làm đi không cần chờ chỉ đạo của ai cả”. Cũng may là cấp dưới đã không thi hành, cũng như bà đã không chấp hành lệnh cấp trên, nên cho đến giờ này đã không xảy ra điều gì đáng tiếc.

Xem thế để biết nội tình của nhà nước Việt Nam và xem vậy để biết lời của vị cán bộ an ninh thuộc Bộ Công an nói với đức cha Thái Bình là hoàn toàn có cơ sở: “Trong vấn đề này chúng tôi ủng hộ các cụ và mong sớm được giải quyết, nhưng còn vướng vào một số vị lãnh đạo cấp cao ở bên phía thành phố mà các vị cán bộ cấp cao đó lại có “chân” trong Bộ Chính trị... Chúng tôi chỉ là cấp dưới thì làm sao có thể “qua mặt” họ được.”

Thực tế, qua chuyện ông Khôi và bà Hằng, thì cần phải nói thêm đến thủ tướng cũng phải “kiêng ông Khôi và bà Hằng” chứ đừng nói tới anh nhân viên an ninh cấp bộ, nếu không nể những người này thì tại sao thủ tướng lại để những ông quan, bà quan ấy tồn tại làm hại bộ máy công quyền.

Chiều nay, 24 tiếng sau giờ G, nhiều giáo dân vẫn tiếp tục túc trực tại hiện trường. Cả ngày nay, 42 Nhà Chung không ngừng lời kinh tiếng hát.

Nhiều người bảo nhau: Cv 673 là một “cái tát” vào mặt chính quyền.

28/1/2008