Bước Ra Khỏi Sự Thoải Mái

(Get out your comfortable zone)

Nói thì bao giờ cũng dễ phải không các bạn? Giả dụ như thời tiết nóng nực của ngày hôm nay chẳng hạn. Xong giờ làm việc của một ngày, tôi bước ra xe để rồ máy và mau mau ra về, nhưng cái hơi nóng của ông mặt trời đã úm đầy trong xe suốt từ sáng đến giờ, tôi chui vào xe chưa thể nào được, bèn mở hết cả 4 cửa để hy vọng hơi nóng sẽ ra bớt bên ngoài? Theo đài khí tượng cho biết thì mùa hè năm nay đến sớm hơn năm ngoái trước 2 tuần. Quả thật năm nay thời tiết trên khắp toàn thế giới như gặp nhiều hoạn nạn vì thiên tai đã và đang xẩy ra không ai hiểu được tại sao? Có nhiều người cho rằng thiên tai đã và đang có xẩy ra một phần lớn là tại nhân loại gây nên mà ra nông nỗi như vậy!?

Nào là vì lớp da trên bầu trời bị mỏng dần ra tạo cho thời tiết trở nên không còn bình thường được nữa vì ở do những độc tố của khói độc thải ra từ xăng dầu và từ hơi độc của những loại bom nguyên tử được thử nghiệm ở khắp mọi nơi? Đúng hay không thì tôi không được rõ lắm nhưng tôi cũng không muốn đào sâu vào vấn đề vì tôi không rành. Tôi chỉ nghi và cũng có đồng ý với nhiều người rằng chắc Chúa đang thịnh nộ với con dân của Chúa và chắc Chúa đang cảnh cáo đấy! Như chuyện ông Noah thời Cựu Ước vậy! Thà là giặc dã thì còn bảo rằng dân này chẳng nhường nhịn dân kia nên khoẻ thì đi ức hiếp những người yếu đuối, còn đằng này gọi là thiên tai xẩy ra ở khắp mọi nơi thì mình gọi là gì? Rồi mình đổ thừa là do lỗi tại ai mà thiên tai cứ tiếp tục xẩy ra không chấm dứt như thế!? Nào là bão giông, lụt lội, trôi dạt cả bao nhiêu con người, xúc vật, và của cải. Nào là động đất cũng chôn vùi không biết bao nhiêu con dân mà kể. Chưa hết, nào là cháy rừng cũng làm cho rụi không biết bao nhiêu nhà cửa mà nói. Cửa mất nhà tan, chết chóc, dịch tả, thất thoát, tan rã, và tạo cảnh chia lìa. Bao nhiêu mất mát, bao nhiêu nước mắt, bao nhiêu tang thương, và bao nhiêu khổ đau, bởi vì đâu!??

Lậy Chúa! So với những mất mát to lớn của những anh chị em của chúng con đang chịu trên đây thế mà con và rất nhiều người đã đành lòng buông những lời than thở nhiều khi nghe thật buồn cười và rõ là vô duyên hết sức. Chúng con là những con người luôn tỏ ra yếu đuối thật. Cái gì chúng con cũng than được. Rời khỏi cái TV để đi lấy dùm cái thằng con cái khăn tắm vì nó quên cũng than và cũng mắng mỏ nó. Rời chiếc ghế nệm êm ấm để ra bỏ cái bao rác cũng than. Đang ở trong nhà mát mẻ mà bị sai qua nhà hàng xóm mượn tí dầu ăn vì hết chưa mua, cũng than mà đôi khi còn lẩm bẩm khó chịu nữa! Đôi khi con có cảm tưởng là thân thể chúng con được Chúa tạo dựng nên bằng giấy hay bằng bánh tráng mỏng thì phải, hở một tí là rách là bể? Hở một tí là than thở là la làng. Nếu vậy thì chắc tất cả chúng con xưa kia Chúa đều cho ra đời ở cạnh cái mỏ Than và nằm bên cạnh cái hồ Than Thở thì phải!? Phải chăng chúng con là giống loài Chúa cho sanh ra là cái mồm phải được ra trước để khóc, để la, và để than?

Ngày nào đọc báo hay đọc tin tức trên mạng thì không thiếu gì những chuyện đau lòng xẩy ra cho anh chị em của chúng con. Nếu chúng con muốn những chuyện đau lòng này chấm dứt thì Chúa muốn chúng con làm chi để vuốt cơn thịnh nộ và giận dữ của Chúa Cha? Hay con đã nghĩ trật cho Chúa? Thật sự thiên tai xẩy ra là vì chúng con gây nên ư!? Đâu là chứng cớ rõ ràng bởi do chúng con? Nếu thế thì Chúa ra tay cứu giúp chúng con với.

Có thể nào những việc làm chẳng đáng chi của chúng con có thể dâng lên Chúa để làm nguôi cơn giận của Chúa có được không hở Chúa? Như chúng con sẽ cố gắng hy sinh không mở máy lạnh trong xe khi trời nóng hừng hực giống con gà nằm trong cái lò ga!? Hay chúng con sẽ cố gắng nhịn nhục ông xã của chúng con khi ổng cằn nhằn khó chịu với cái mặt hầm hầm!? Rồi thì chúng con nhịn bớt ăn quà này! Nhịn đi shopping mua hàng sale này! Rồi thì nhịn nói hành nói xấu anh chị em con này! Rồi thì còn nhiều những cái hy sinh nho nhỏ nữa! Chứ những hy sinh mất mát to tát quá chắc chúng con chẳng làm được và không làm nổi đâu Chúa ơi!

Lậy Chúa của chúng con ơi! Chúng con chỉ được cái miệng là nói giỏi mà thôi chứ đụng chuyện gì chúng con cũng không muốn làm cả! Thì hà huống gì bảo chúng con thông cảm được với những anh chị em không nhà không cửa, không người thân thương, không một nơi nương tựa, không có chỗ gối đầu. Muốn thông cảm và hiểu được họ có phải mình phải đồng hóa nên giống họ thì mới hiểu được họ và nhu cầu của họ hay không?

Nhìn tất cả những điêu tàn và mất mát của anh chị em chúng con trên khắp mọi nơi, xin Chúa ban cho chúng con thêm sức mạnh và lòng quảng đại, mở con mắt, mở trái tim, mở lòng, và mở đôi bàn tay để chia sẻ cùng với anh chị em của chúng con đang gặp hoạn nạn. Xin cho chúng con ra khỏi cái sự thoải mái hằng ngày của chúng con để cùng được góp sức chung xây một thế giới Mới. Một thế giới chỉ biết có yêu thương và thờ phượng một Thiên Chúa duy nhất Hằng Có, Hằng Trị, Toàn Năng, Vĩnh Cửu, Muôn Đời. Amen.