Thái Hà mở Năm Thánh Toàn xá. Người người các nơi tuôn về. Lời Ngôn sứ Isaia năm xưa nay ứng nghiệm:

Dân dân lũ lượt đua nhau tới.
Nước nước dập dìu kéo nhau đi
” (Is 2,2).

Những ngày này, Thái Hà quả là chốn an vui. Mấy người ngoại giáo rủ nhau tới Thái Hà – như họ nói, là để tìm một chút thanh tịnh giữa chốn đời nhiều xáo trộn và đầy bất công.

Người trong cuộc thì cảm nhận rõ nét rằng, nơi đây, Thiên Chúa tiếp tục ban ơn lành.

Nhớ lại những biến động suốt năm Mậu Tý, mới thấy bàn tay Thiên Chúa diệu kỳ. Ngài đẩy Dân Chúa vào trong mọi biến cố và đưa Dân Chúa đi trong sự an bình cho dẫu họ phải đối diện với rất nhiều bách hại. Giữa một xã hội bất công, Thái Hà trở nên như khí cụ Chúa dùng để làm rạng danh Thiên Chúa và cái bất công giờ đây là một cơ may cho Dân Chúa thể hiện đức tin của mình.

Nhiều người bảo câu chuyện Thái Hà là câu chuyện của Chúa. Thiên Chúa khởi đầu câu chuyện ấy bằng những buổi cầu nguyện của người tín hữu trên Phố Đức Bà. Dưới ánh sáng của những ngọn nến, dưới sức lan tỏa của những lời kinh, bóng tối dần bị đẩy lui làm lộ ra hình hài của một chế độ cường quyền, dối trá, thiếu sự thật.

Trong cái rủi, có cái may. Cái thất bại hoá ra lại là khởi đầu cho một niềm tin mới.

Khi dân Chúa bị đánh tan tác trên phố Thái Hà vào ngày 28 tháng 8 năm 2008, khiến nhiều người mang trên mình những vết thương và một khuôn mặt đầy máu. Cảnh tượng máu đổ làm cho tinh thần người giáo dân bấn loạn, khiến nhiều người trong số họ chùn bước. Nhưng, sau một đêm bồi hồi, sáng hôm sau, khi bình minh ló rạng, cũng là lúc dân Chúa cảm nhận được sự trợ giúp thiêng liêng từ sự khẩn cầu của Mẹ Hằng Cứu Giúp chở che.

Máu đổ.

Thiên Chúa cúi xuống đón lấy như một lễ phẩm toàn thiêu.

Và cứ thế, hàng hàng lớp lớp dân Người lên đường tới Hiệp thông với Thái Hà, cùng ca vang bài kinh cầu Hoà Bình cho Dân tộc, cho Giáo Hội. Cả một biển người đổ về Thái Hà. Cả một biển người cùng cất lời ca đẩy cả chế độ vào cơn hoảng loạn tập thể. Nỗi sợ hãi bao trùm. Chính quyền đã phải huy động cả con nghiện và đám đông “tự phát…tiền” để trấn áp tinh thần người tín hữu.

Thế rồi ngày 8 tháng 12 năm 2008, ngày lễ Mẹ Vô Nhiễm, vụ án oan được đưa ra xét xử tại tấng 4 Hội trường UBND phường Ô Chợ Dừa. Hàng ngàn Kitô hữu lại lên đường với niềm tin sắt son “Công lý và sự thật” sẽ chiến thắng. Phiên toà “của bóng tối và ma quỷ” đã khép lại với những bản án từ án treo tới cảnh cáo khiến giáo dân phấn khởi vui mừng. Ai ai cũng cảm nhận rằng cánh tay Thiên Chúa đang hành động. Ngài tiếp tục thi thố quyền năng nơi những ai yêu mến sự thật và lẽ công bằng.

Sự thật thì bất diệt. Sự thật lớn lao nhất mà người tín hữu cảm nhận được đó chính là cánh tay Thiên Chúa Quan Phòng. Ngài đã yêu thương sắp đặt để mọi sự vẹn nghĩa ân tình.

Việc Thái Hà được mở năm thánh cũng ở trong sự quan phòng đầy yêu thương ấy. Một lần nữa Thiên Chúa lại can thiệp để Thái Hà trở thành nơi hội tụ của những người con thảo từ khắp muôn phương, chung lòng chung sức xây dựng một xã hội công bằng, dân chủ và văn minh.

Thái Hà giờ đây đã trở thành điểm hẹn, là nơi gặp gỡ của Trời và người, là nơi những con người có chung mơ ước có thể gặp nhau trên cùng một nẻo đường đức tin, đức cậy và đức mến; là nơi mà ở đó, Thiên Chúa đang tự diễn tả mình là Đấng Chạnh Thương những con người khốn khổ nghèo hèn, bị áp bức bất công, những dân oan không có tiếng nói và là nơi Ngài ban cho dân tộc một dấu chỉ của thời đại. Dấu chỉ đó là: “Sự thật sẽ giải phóng các con” (Ga 8, 32).

Do đó, về Thái Hà là về với Thiên Chúa, “Đấng là Đường, là Sự thật và là Sự sống” (Ga 14,6). Về Thái Hà là về với lời kinh, tiếng hát ca khen Thượng Đế - Đấng đã thực hiện biết bao kỳ công cho con người. Về Thái Hà là về để tìm lại cho mình và đất nước một niềm tin đã bị đánh cắp bởi sự giả dối và gian tham mà chế độ cộng sản đã gây ra cho dân tộc này. Về Thái Hà là về để cùng mang nơi mình cái khát vọng chung của dân tộc: khát vọng công lý và hòa bình.

Công lý và Sự thật sẽ chiến thắng.

Năm thánh – năm Hồng ân đã bắt đầu, hãy cùng về Thái Hà để làm chứng cho công lý và sự thật.

Thái Hà ngày 7/2/2009