Thấy nhà thờ Tam Tòa đổ nát, thay vì nhớ đến vết tích tàn ác của đế quốc Mỹ, thì nay Tam Tòa không cón là dấu tích của một đế quốc Mỹ, nhưng là dấu tích ô nhục tàn ác gian dối bất nhân của Cộng Sản Việt Nam trước nhân dân trong nước và toàn thế giới văn minh.

Tam Tòa 20/7/2009 là khát vọng hòa bình, sự thật và công lý của nhân dân Tam Tòa, Giáo Phận Vinh, toàn quốc, toàn giáo hội đối đầu với Công an chính quyền Việt Nam đội lốt dân lưu manh du côn, đàn áp giáo dân Công giáo dã man không nương tay, vô lương tâm, bất nhân.

Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam đã diễn lại những thói đàn áp bất nhân, lợi dụng sức trai, bàn tay trong sạch của giới trẻ Việt Nam vào những hành động nhơ nhuốc. Đám người đó y hệt bài học Vệ Binh Đỏ Trung Quốc, khát máu được Đảng CS xúi dục di tìm đán áp, đánh đập, mạ lị những dân oan.

Thay vào kỷ niệm nhà thờ Tam Tòa đổ nát như vết tích chiến tranh tàn ác của đế quốc ngoại xâm, thì Tam Tòa nay là kỷ niệm đẫm máu đáng phỉ nhổ của chế độ Cộng sản Việt Nam tàn ác gấp ngàn lần chủ nghĩa đế quốc phát xít.
Mức tàn ác lớn lao hơn, vì chính là Đảng và chế độ Cộng Sản Việt Nam, nhân danh giành độc lập, giải phóng dân tộc, giải phòng giai cấp, lại chà đạp lên tất cả nhân dân mà mình cần bảo vệ theo tính khoan dung truyền thống của đất nước Việt Nam

Nào đâu còn những lời:

Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống, nhưng chung một giàn


Ôi Tổ Quốc Việt Nam, Ôi Mẹ Việt Nam,

Nhân dân Tam Tòa trong cảnh điêu linh vô vàn.
Hết chống ngoại xâm, anh em trong nhà đá nhau.
Bao giờ đất nước nhà tan, toàn dân oan ức
Chế độ bất nhân mới thỏa lòng đấu tranh

Hai mươi tháng bảy năm tư
Đất nước phân ly
Bàn tay vấy đỏ lại muốn tái hiện
Hai mươi thàng bày hai chín.

Ôi thân phận nhược tiểu
Ôi độc lập. giải phóng sau ba mươi tháng tư bảy lăm
Tam Tòa, chẳng thấy đế quốc xưa đâu,
Chỉ thấy bàn tay toàn trị bất nhân vô lường.


Oakland, 28.7.2009