Catholic World News - Đức Hồng y Francis Arinze là cựu Bộ trưởng Thánh bộ Phụng Tự và Kỷ luật các Bí tích nhiệm kỳ 2002-2008, trong bài giảng thánh lễ hôm 16 tháng 8 đã cảnh giác các giám mục châu Á về những “phong cách cá nhân (idiosyncracies)” trong phụng vụ và các quan niệm sai lầm về hội nhập văn hóa. Ngài cũng đưa ra một nhận xét cảnh báo về phụng vũ (tức là các vũ điệu trong phụng vụ).

Giảng thuyết tại Manila trong thánh lễ kết thúc phiên họp khoáng đại Liên Hội đồng các Giám mục Á châu, đức hồng y Arinze – là đặc sứ của Đức giáo hoàng Benedict gửi tới hội nghị -- đã khuyến khích các giám mục Á châu hãy cổ vũ cho việc chầu và tôn kính Thánh Thể:

Chầu Thánh Thể được biểu hiện trong các cử chỉ như bái gối, cúi mình thật sâu, quỳ, phủ phục và thinh lặng trước mặt Chúa. Các nền văn hóa Á châu có một cảm thức sâu xa về những điều linh thánh và siêu việt. Ở châu Á, sự tôn kính đối với những người có quyền lực dân sự đôi khi được biểu lộ bằng những cái chắp tay, quỳ gối, cúi mình, và đi giật lùi trước một vị chức sắc. Không được gây quá khó khăn trong việc áp dụng và nâng cao những giá trị văn hóa này để tôn vinh Chúa Giêsu trong Thánh Thể. Giáo hội tại châu Á cũng không nên bắt chước cung cách ở một số nơi trên thế giới không đặt bàn quỳ trong các thánh đường.

Sau khi khen ngợi ý thức về những điều linh thánh nơi các nền văn hóa Á châu, Hồng y Arinze cảnh giác về những quan niệm sai lạc đối với vấn đề hội nhập văn hóa và thúc giục sự tuân thủ các quy luật phụng tự.

Cách thức trao Mình Máu Thánh Chúa phải được xác định rõ rệt và giám sát, những phong cách quá thiên về cá nhân không thể cho phép áp dụng. Trong nghi lễ Latinh, chỉ có các linh mục đồng tế mới được cầm trao Mình Máu Thánh Chúa. Bất cứ ai khác, dù là linh mục hay giáo dân, chỉ được nhận lãnh.

Việc linh mục cởi bỏ một phần áo lễ viện cớ thời tiết nóng nực hay ẩm thấp, là điều không đúng cách. Nếu cần thì vị giám mục sở tại có thể cho phép dùng loại vải mỏng, nhẹ. Một số điều khác không thể chấp nhận là vị chủ tế mặc quốc phục thay cho bộ áo lễ đã được chuẩn nhận khắp hoàn cầu, hoặc dùng các giỏ đựng bánh thánh, ly uống rượu để trao ban Máu Thánh. Đây là một điều hội nhập văn hóa bị hiểu sai lạc.

Hồng y nói tiếp: “Truyền thống của Giáo hội là các bài đọc trong Thánh lễ chỉ được lấy trong Kinh Thánh mà thôi. Ngay cả các tác phẩm của các thánh hoặc các vị sáng lập dòng tu cũng không được phép. Một điều rõ rệt khác nữa là cũng không được dùng những sách của các tôn giáo khác, bất kể là một bản văn đặc biệt nào đó có linh hứng sâu xa đến đâu.”

Hồng y Arinze thúc giục các giám mục trong châu lục này phải tuân thủ các quy định của Giáo hội trong vấn đề hội nhập văn hóa liên quan đến phụng tự, nhằm để “giáo hội địa phương loại bỏ các sáng kiến đáng ngờ hoặc rõ rệt sai lạc của một số giáo sĩ nhiệt tình có trí tưởng tượng phong phú bày đặt ra vào đêm thứ Bẩy và vì lòng nhiệt thành thiếu hiểu biết đem áp đặt sáng kiến đó lên cộng đoàn ngây thơ vô tội vào sáng ngày Chủ nhật hôm sau.”

Ngài nói tiếp: “Các điệu nhảy múa cần phải đặc biệt xem xét kỹ lưỡng bởi vì đa số những điệu vũ này làm cho ta quá chú tâm đến người trình diễn và tạo ra thích thú khi thưởng lãm. Người ta đến dự Thánh lễ, không phải là để giải trí, mà là để thờ phượng Chúa, ngợi khen và cảm tạ, xin Người thứ tha tội lỗi, và cầu cho được các nhu cầu tâm linh cũng như trần thế. Các tu viện có thể giúp xác định cho biết những chuyển động nhịp nhàng của thân thể có thể trở thành như lời kinh nguyện ra sao.”