Thiếu Nhi Thánh Thể Việt Nam Paris Mừng Xuân Canh Dần

Paris- Chúa nhật 21/02/2010. Đoàn Thiếu Nhi Thánh Thể Việt Nam Mừng Xuân Canh Dần. Đón xuân mới, niềm vui hiện rõ trên nét mặt các em thiếu nhi: mặt non non, xinh xinh như chồi xuân vừa mọc; mắt long lanh, ngây ngô như ánh bình minh rón rén trong sương mai; môi nhúm nhím như mỏ chim ra ràng chim chíp. Thiếu nhi là mầm non đang lớn lên. Của tuổi đời đang chập chững. Của sức sống đang trào lên. Của tương lai giáo xứ. Của tương lai dân tộc. Của tương lai nhân loại. Muốn biết tương lai của một cộng đoàn, hãy nhìn vào các thiếu nhi, mầm non của cộng đoàn ấy.

1. Thiếu nhi Cộng đoàn Việt Nam Paris dâng Chúa « Lời Kinh đầu Xuân »

Trưa 31/01/2001, là thành phần trẻ, hăng say, tích cực, các trưởng Thiếu Nhi Thánh Thể đã giúp Ban Thường Vụ phục vụ Tiệc Xuân Canh Dần của Giáo Xứ. Tối 13/02/2001, đón Giao Thừa Canh Dần, là con cháu trong giáo xứ, các em Thiếu Nhi Thánh Thể đã đến tham dự thánh lễ, chúc tuổi Các cha, các bô lão và quí ông bà trong cộng đoàn. Trưa nay, chúa nhật 21/02/2010, từ 14 đến 18 giờ hơn, Toàn thể gia đình Doàn Thiếu Nhi Thánh Thể, gồm các em Dự bị Ấu nhi, Ấu nhi, Thiếu nhi, Nghĩa Sỹ, Huynh trưởng, Các Giáo Lý Viên, Các giảng viên Việt Ngữ, Các Phụ Huynh, … cùng nhau mừng xuân Canh Dần 2010.

Mừng Xuân, trước nhất là mừng tuổi Chúa. Tất cả các em thiếu nhi đều tập trung trong nhà nguyện, để cùng cha tuyên úy và các cha khác cùng đồng ca nhập lễ, dâng lên Chúa « Lời Kinh Đầu Xuân »

Trong nắng xuân hồng, đàn chim hót ca vang lừng,

Trong gió Xuân nhẹ, ngàn hoa hương nồng khoe sắc.

Mùa hồng ân an vui cho gian trần,

Mùa mộng mơ nên thơ như mong chờ

Là mùa Xuân Cha ban cho trần gian,

Người vui xuân không quên câu tạ ơn.

Bao lỗi lầm ngày tháng cũ dại khờ,

Cha chí lành nguyện chớ chấp tội tình

Mơ có được lòng son sắt trung trinh

Qua bao ngày sống trong tình Chúa đẹp mơ,…


2. Thiếu nhi Cộng Đoàn Việt Nam Paris hiếu thảo

Mừng xuân sau nữa là nhớ đến công ơn cha mẹ, nhớ đến ông bà nội ngoại, nhớ đến cội nguồn, tổ tiên. Đó là điều mà nhiều em thiếu nhi đã kể lại với tôi trong buổi chiều. Tôi hỏi các em « Trong thánh lễ, Cha Tuyên Úy đã giảng cái gì, cháu có nhớ không » ?

Một em trả lời tôi: thưa bác, cha đọc cho chúng con nghe câu thơ rất hay:

« Công cha như núi Thái Sơn,

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.

Một lòng thờ mẹ kính cha,

Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con »


Em khác lại nói « Thưa ông, cha nhắc chúng cháu phải biết hiếu thảo với cha mẹ, ông bà. Nghĩa là phải biết vâng lời. Phải biết ngoan ngoãn. Phải biết giúp đỡ ông bà cha mẹ. Phải biết làm điều ông bà, cha mẹ muốn ».

Em khác thêm vào: « Thưa ông, cha bảo chúng cháu phải hiếu thảo với cha mẹ, vì cha mẹ là đại diện của Chúa. Vì cha mẹ đã sinh ra ta. Vì cha mẹ đã nuôi dưỡng, cho ăn, cho mặc. Vì cha mẹ đã dậy bảo, giáo dục ta ».

Một nhóm em khác lại nói với tôi rằng: « Thưa bác, cha kể cho chúng cháu câu chuyện hai bố con của một anh có tuổi cỡ nghĩa sỹ. Hai bố con anh này vào rừng chặt gỗ. Hai bố con, ai lo việc người nấy, Bố chặt. Con chặt. Tình cờ anh nghĩa sỹ quay lại chỗ bố. Anh hoảng hốt vô cùng, vì thấy một con hổ to, oai phong vô cùng, đang rón rén đến gần chỗ bố. Anh lấy bình tĩnh, tìm cách cứu bố, La to. Hét lớn. Thét mạnh, Rồi giơ dao phang vào dao, gây lên một tiếng mạnh chói tai. ! ! ! Con hổ giật mình chạy mất. Thế là bố anh được thoát nanh hổ. Thế là cái oai của hổ thua cái hiếu của anh nghĩa sỹ. Cha bảo nếu hùng dũng được như anh nghĩa sỹ thì tốt. Nhưng trong mọi trường hợp, phải giúp dỡ bố mẹ ».

Một vài em khác hỏi tôi: « Thế bác có biết hát bài Cầu chúc bình an cho cha mẹ không » ? Tôi hỏi lại: « Hát làm sao, các cháu hát cho bác nghe được không » ? Mấy em hát « 1- Xin Chúa í a chúc lành cho đời cha mẹ của con. Công ơn là như núi non dưỡng nuôi con bao ngày vuông tròn. Con sinh đến trong đời, an vui nhờ có ơn trời và ơn cha mẹ suốt ngày coi nhẹ khổ đau. ĐK: Xin choc ha mẹ con thắm mãi tình son của Chúa Trời, cho con giữa gia đình luôn sống theo tình người con ngoan. 2- An vui cũng như đau buồn, luôn đẹp tấm lòng mẹ cha. Ai qua là bao chốn xa thấy đâu vui cho bằng mái nhà. Mai con lớn lên rồi, ra đi tung cánh trong đời, dù xa vô bờ vẫn nhờ đến tình mẹ cha ».

3. Thiếu nhi Cộng Đoàn Paris mừng xuân Canh Dần « TUỔI TRẺ VỀ NGUỒN »

Và mừng xuân là vui niềm vui của tuổi trẻ, niềm vui của về nguồn. « Tuổi Trẻ Về Nguồn » Đó là chủ đề văn nghệ của Thiếu Nhi Paris mừng xuân Canh dần. Theo chủ đề ấy, 16 mục Ca, Vũ, Kịch đã được chuẩn bị. Ai ai cũng tham dự. Cha Tuyên Úy đọc diễn văn. Các Huynh trưởng múa « Khúc hát ân tình ». Nghĩa sĩ đóng góp 4 màn: « múa lân », diễn kịch « Sự tích hạt lúa », múa « Tặng nhau dóa hồng », múa « Lối về xóm nhỏ ». Thiếu nhi tham gia 5 màn: diễn kịch « Ông Táo », hợp ca « Liên khúc Xuân », múa « Tuổi Ngọc », « Hành trình trên đất phù sa » và « Non nước hữu tình ». Ấu nhi cũng không chịu thua các anh Thiếu và Nghĩa sỹ. Các em góp 5 màn: Hợp ca « Mừng tết đến », « Xuân thắm tươi », múa « Tết đến rồi », « Điều ước », kịch sự tích dưa hấu ». Riêng các em DỰ BỊ ẤU NHI nhỏ nhất, chỉ làm có một màn, nhưng dễ thương nhất và gây hào hứng cho nhiều người nhất. Các em hợp ca « Bài chúc tết ».

Về nguồn qua Ca vũ nhạc kịch. Và về nguồn qua hương vị ẩm thực quê hương. Bánh chưng, bánh tét. Các thứ kẹo mứt. Chả giò, gỏi cuốn. Chả lụa, chả quế. Chè nhiều loại,…Các hương vị này do các phụ huynh Gia Đình Thiếu Nhi Thánh Thể đảm trách, phục vụ mọi người, từ trưa đến tối. Công lao phục vụ ấy làm sao mà các em quên được. Không chỉ ở Gia đình, mà còn ở Giáo Xứ. Chả trách các em vẫn hát: « Mai con lớn lên rồi, ra đi tung cánh trong đời, dù xa vô bờ, vẫn nhờ đến tình mẹ cha » !

Paris, ngày 21/02/2010

Trần Văn Cảnh