Giới thiệu cộng đoàn CGVN Kristiansand tại Na Uy:
Tôi nhớ đến cộng đoàn tín hũu đầu tiên tại Giêrusalem được khen ngợi vì: 1)chuyên cần nghe các Tông Đồ giảng dậy; 2) luôn luôn hiệp thông với nhau; 3) siêng năng tham dự lễ bẻ bánh và cầu nguyện không ngừng. Họ ca tụng Thiên Chúa và được mọi người thương mến (Cvtd 2:42-47). Cộng đoàn Việt Nam tại Kristiansand sống đạo với tâm tình tương tự: thờ Chúa hết lòng và thương yêu nhau hết dạ. Sau khi thăm viếng nhiều nơi tại Na Uy, tôi được những người Công giáo Việt Nam nói rằng cộng đoàn Kristiansand tuy xa xôi và nhỏ bé nhưng thân tình và vững mạnh. Cộng đoàn may mắn được Cha Michael Nguyễn Duy Dương coi sóc và anh Đoàn văn Thảo đại diện cho cộng đoàn Việt Nam.
Sau mỗi thánh lễ, trẻ em học giáo lý và sinh hoạt thiếu nhi Thánh Thể. Cha mẹ nói chuyện với nhau trong khi chờ đợi con cái học hỏi thêm về giáo lý và văn hóa Việt nam. Mỗi gia đình bắt đầu tuần lễ với nhau tại giáo đường và tiếp tục chia sẻ yêu thương tại gia đình. Mỗi gia đình tựa như một giáo hội hoặc giáo xứ nho nhỏ giữ vững đức tin trong xã hội đang tục hóa hoặc thờ ơ về tôn giáo. Tôi khâm phục các em nhỏ hiểu biết rất nhiều về ngôn ngữ và văn hóa Việt Nam. Các trò chơi nhóm đã làm cho các em gần gũi với nhau vì cùng quê hương dân tộc. Các em còn sống những giây phút hồn nhiên của tuổi trẻ ngây thơ trong trắng. Thật tuyệt vời khi thấy các em tươi cười đùa dỡn với nhau trong tầng hầm giáo xứ thay vì lạc lõng ngoài đường phố hoặc trong các quán bia rượu.
Dịp Phục Sinh năm 2010 vừa qua, tôi trở lại giúp cộng đoàn tại Kristiansand với những buổi tĩnh tâm dành cho các nhóm thiếu nhi, thanh thiếu niên và cha mẹ. Nhóm thanh thiếu niên đã để lại ấn tượng mạnh nhất. Sau 1 tiếng hướng dẫn của tôi về cuộc sống thanh thiếu niên hiện nay, dựa theo dụ ngôn “người con hoang đàng” (Lc 15,11-32). Đời sống của thanh thiếu niên xét theo những khía cạnh: tự do, trách nhiệm, tôn giáo và gia đình. Các thanh thiếu niên chia sẻ trong nhóm nhỏ và nhóm lớn với những tiếng cười đùa vui vẻ. Ba tiếng đồng hồ trôi qua nhanh chóng với nhiều chia sẻ thật cụ thể, chân thành và ý nghĩa. Nhóm thanh niên trưởng thành, bây giờ đã trở thành cha mẹ hoặc sắp trở thành cha mẹ, quan tâm rất nhiều đến đức tin của chính họ cũng như của con cái. Làm sao sống đạo (chứ không phải giữ đạo) tốt hơn trong hoàn cảnh xã hội hiện nay? Giáo dục nhân bản và tôn giáo thế nào? Lý thuyết và thực hành đi đôi với nhau như thế nào? Văn hóa phong tục Việt Nam và Na Uy? Kết qủa tích cực của buổi tĩnh tâm là các thanh thiếu niên biết suy nghĩ và lựa chọn con đường tốt họ muốn đi trong cuộc đời. Họ quyết định cho họ và họ hạnh phúc với chọn lựa đó. Đức tin là một lựa chọn cá nhân. Do đó, họ cần tìm hiểu và thực hành đức tin cũng chia sẻ và nâng đỡ nhau trong cộng đoàn gia đình và giáo xứ. Mỗi người thắp sáng lên ngọn nến “đức tin” trong tâm hồn nhưng cũng cần đặt trên cao để soi sáng cho mọi người trong gia đình và giáo xứ. Ai đang lạc lối hoặc đánh mất ánh sáng có thể nhờ đó mà nhìn ra lối đi về. Những ngọn nến lấp lánh chiếu sáng niềm hy vọng của thương yêu và tha thứ sẽ xua đi mọi thù hận và chia rẽ trong xã hội.
Trời mưa lất phất với gió lạnh nhưng tâm hồn tôi được sưởi ấm vì những kỷ niệm ấm áp đang giữ trong tâm hồn. Ngồi trên máy bay, tôi ngó xuống thành phố biển Kristiansand vẫn còn ngủ yên trong sương gió. Tôi mang theo mình tất cả kỷ niệm thân yêu của Kristiansand. Tôi âm thầm gửi lời chào đến mọi người đang ngon giấc mộng. Tôi nhắm mắt lại để tâm trí được phiêu liêu theo giấc mộng riêng tư.… Chào Kristiansand, hẹn gặp lại lần sau nhé.
Sau mỗi thánh lễ, trẻ em học giáo lý và sinh hoạt thiếu nhi Thánh Thể. Cha mẹ nói chuyện với nhau trong khi chờ đợi con cái học hỏi thêm về giáo lý và văn hóa Việt nam. Mỗi gia đình bắt đầu tuần lễ với nhau tại giáo đường và tiếp tục chia sẻ yêu thương tại gia đình. Mỗi gia đình tựa như một giáo hội hoặc giáo xứ nho nhỏ giữ vững đức tin trong xã hội đang tục hóa hoặc thờ ơ về tôn giáo. Tôi khâm phục các em nhỏ hiểu biết rất nhiều về ngôn ngữ và văn hóa Việt Nam. Các trò chơi nhóm đã làm cho các em gần gũi với nhau vì cùng quê hương dân tộc. Các em còn sống những giây phút hồn nhiên của tuổi trẻ ngây thơ trong trắng. Thật tuyệt vời khi thấy các em tươi cười đùa dỡn với nhau trong tầng hầm giáo xứ thay vì lạc lõng ngoài đường phố hoặc trong các quán bia rượu.
Dịp Phục Sinh năm 2010 vừa qua, tôi trở lại giúp cộng đoàn tại Kristiansand với những buổi tĩnh tâm dành cho các nhóm thiếu nhi, thanh thiếu niên và cha mẹ. Nhóm thanh thiếu niên đã để lại ấn tượng mạnh nhất. Sau 1 tiếng hướng dẫn của tôi về cuộc sống thanh thiếu niên hiện nay, dựa theo dụ ngôn “người con hoang đàng” (Lc 15,11-32). Đời sống của thanh thiếu niên xét theo những khía cạnh: tự do, trách nhiệm, tôn giáo và gia đình. Các thanh thiếu niên chia sẻ trong nhóm nhỏ và nhóm lớn với những tiếng cười đùa vui vẻ. Ba tiếng đồng hồ trôi qua nhanh chóng với nhiều chia sẻ thật cụ thể, chân thành và ý nghĩa. Nhóm thanh niên trưởng thành, bây giờ đã trở thành cha mẹ hoặc sắp trở thành cha mẹ, quan tâm rất nhiều đến đức tin của chính họ cũng như của con cái. Làm sao sống đạo (chứ không phải giữ đạo) tốt hơn trong hoàn cảnh xã hội hiện nay? Giáo dục nhân bản và tôn giáo thế nào? Lý thuyết và thực hành đi đôi với nhau như thế nào? Văn hóa phong tục Việt Nam và Na Uy? Kết qủa tích cực của buổi tĩnh tâm là các thanh thiếu niên biết suy nghĩ và lựa chọn con đường tốt họ muốn đi trong cuộc đời. Họ quyết định cho họ và họ hạnh phúc với chọn lựa đó. Đức tin là một lựa chọn cá nhân. Do đó, họ cần tìm hiểu và thực hành đức tin cũng chia sẻ và nâng đỡ nhau trong cộng đoàn gia đình và giáo xứ. Mỗi người thắp sáng lên ngọn nến “đức tin” trong tâm hồn nhưng cũng cần đặt trên cao để soi sáng cho mọi người trong gia đình và giáo xứ. Ai đang lạc lối hoặc đánh mất ánh sáng có thể nhờ đó mà nhìn ra lối đi về. Những ngọn nến lấp lánh chiếu sáng niềm hy vọng của thương yêu và tha thứ sẽ xua đi mọi thù hận và chia rẽ trong xã hội.
Trời mưa lất phất với gió lạnh nhưng tâm hồn tôi được sưởi ấm vì những kỷ niệm ấm áp đang giữ trong tâm hồn. Ngồi trên máy bay, tôi ngó xuống thành phố biển Kristiansand vẫn còn ngủ yên trong sương gió. Tôi mang theo mình tất cả kỷ niệm thân yêu của Kristiansand. Tôi âm thầm gửi lời chào đến mọi người đang ngon giấc mộng. Tôi nhắm mắt lại để tâm trí được phiêu liêu theo giấc mộng riêng tư.… Chào Kristiansand, hẹn gặp lại lần sau nhé.