Gẫm sự đời:Khi phần đông giáo dân tại Taiwan không thiết tha với Tĩnh tâm

Chiều hôm qua (15/12) giáo hạt 6 thuộc Tổng Giáo phận Taipei dưới sự hướng dẫn của Cha quản hạt Jos. Nguyễn Ngọc Điệp đã triệu tập một hội nghị mùa Đông nhằm tìm hiểu tình hình các giáo xứ trong giáo hạt hoạt động ra sao nhất là trong dịp Giáng sinh sắp đến này. Thật tình mà nói, là thành viên thuộc giáo hạt này, nhưng những báo cáo đến từ các Cha quản xứ cũng như các thành viên trong hội đồng mục vụ giáo xứ không khỏi làm cho chúng tôi suy nghĩ và lo lắng, nhất là trong vấn đề nâng cao đời sống thiêng liêng.

Mở đầu hội nghị, Cha quản hạt báo cáo tình hình giáo xứ Thánh Gioan mà Cha là quản xứ. Để chuẩn bị cho Mùa Giáng sinh, giáo xứ tổ chức một ngày Tỉnh tâm cho giáo dân nhằm giúp họ có thời giờ để tự vấn lương tâm, giao hoà với Thiên Chúa, chuẩn bị tâm hồn để đón Chúa đến. Đây là công việc bình thường của hầu hết các giáo xứ trên thế giới này. Vâng, bình thường lắm nhưng ở vùng đất mà đa phần là ngoại giáo và giáo dân thì phần đông là pha trộn hay vẫn còn ảnh hưởng của các giáo phái trước khi họ gia nhập vào công giáo thì không bình thường tý nào! Điều dễ thấy nhất là khi tổ chức Tĩnh tâm thì giáo dân rất lơ là, không thiết tha nếu không muốn nói là không cần Tĩnh tâm mặc dù Cha xứ (đặc biệt các Cha xứ người Việt Nam) kêu gọi, khích lệ và thậm chí có nhiều cách thức "khuyến mãi" khác nữa như miễn phí tham gia, mời các Cha giảng phòng có tiếng tăm, giáo xứ sẽ bao cơm trưa, rồi tặng quà, v.v... thế nhưng đến tham dự Tĩnh tâm vẫn cứ lèo tèo, ít ỏi và chả có một chút tâm tình gì!

Vẫn biết rằng Giáo hội Taiwan vẫn còn là một Giáo hội non trẻ và đang trên bước đường kiếm tìm một hướng đi cho riêng mình thuận theo ý Chúa quan phòng, thế nhưng các Cha trong Giáo hạt này vẫn cứ thao thức và không biết phải làm gì. Một giáo hội mà theo cách nói của một Giám mục tại Taiwan này thì đây là một Giáo hội mà trong đó các Giám mục là người Taiwan, Linh mục là người Việt Nam và giáo dân là người Philippines thì cũng đủ biết sức sống của Giáo hội tại nơi đây như thế nào. Công bằng mà nói giáo xứ nào có các Cha Việt Nam thì giáo xứ ấy có vẻ còn sức sống bởi các Cha Việt Nam luôn được tiếng là năng động, thức thời bất chấp tuổi tác. Điều này đã ăn sâu vào tiềm thức của các Cha khi còn sống và sinh hoạt tại Việt Nam. Điều dễ thấy nhất khi đến các Giáo xứ do các Cha Việt Nam đảm nhiệm vào dịp Giáng sinh thì điều đập vào mắt người xem là hang đá và trang hoàng Giáng sinh cho khuôn viên Giáo xứ. Điều này nơi các giáo xứ của các Cha ngoại quốc cũng như các Cha bản địa không thể so bì được. Còn nhớ năm ngoái khi vừa chân ướt chân ráo đến nhận Giáo xứ Mẹ Thiên Chúa, đây là một Giáo xứ thuộc diện "có máu mặt" của địa phận, vào dịp này, tôi thử để giáo dân của giáo xứ này tổ chức thế nào cho việc mừng Đại lễ Giáng sinh. Thấy họp bàn có nhắc đến chuyện trước Thánh Lễ Đêm Giáng sinh, Cha chủ tế sẽ cùng với Giáo dân cung nghinh Chúa Hài Đồng từ ngoài vào Thánh đường để đặt vào hang đá như truyền thống của giáo xứ vẫn làm. Mừng qúa, tôi liền mời Cha bề trên của nhà Dòng đến chủ tế Thánh Lễ Đêm để còn có dịp khen ngợi giáo dân. Tuy nhiên, khi cung nghinh Chúa Hài Đồng, tôi với vỡ lẽ và xấu hổ thẹn thùng. Quý vị có tưởng tượng được không, hang đá mà họ làm chỉ là một cái giỏ loại đựng hoa đường kính khoảng 20 cm và Chúa Hài Đồng, tội nghiệp bé tý tẹo cở 15 cm như một nắm tay lọt thỏm vào trong chiếc giỏ. Chưa hết, khi Cha Bề trên của tôi rước Chúa Hài nhi vào nhà Thờ, không biết để đâu nên mấy ông giúp lễ nói để dưới đất ngay dưới chân bàn Thờ như. .. truyền thống vẫn làm!!!!

Trở lại với vấn đề Tĩnh tâm đang làm đau đầu không ít các cha xứ nơi đây, tôi nghĩ cũng dễ hiểu thôi bởi một giáo xứ vốn có tiếng ở giáo phận mà còn thế thì các giáo xứ khác sẽ ra sao chắc quý vị cũng hiểu được. Một Cha xứ khác trong giáo hạt báo cáo trong giáo xứ của ngài tổ chức Tĩnh tâm. Từ sáng đến trưa số giáo dân đến tham dự đông lắm (khoảng vài chục người thôi nhé). Nhưng khi đến dùng cơm trưa, vì giáo xứ chuẩn bị cơm hộp cho tiện nên sau cơm trưa, ngài thấy số giáo dân tham dự chỉ còn chưa đến một nửa! Thì ra, theo ngài chia sẻ, họ lấy phần cơm hộp của mình và vui vẻ ra về bất chấp buổi Tĩnh tâm vẫn còn đến 3 giờ chiều! Quả đúng như Thánh Phaolô nói "Chúa họ thờ là cái bụng" (Pl 3, 19)! Thật chả bù tý nào cho các giáo xứ tại quê nhà nơi có giáo dân nhiệt tình tham dự, các Cha cứ ngồi toà giải tội đến mệt nghỉ!

Vài sẻ chia với quý bạn đọc nhân mùa Giáng sinh cận kề. Kính chúc quý vị một Mùa Giáng sinh Thánh Thiện, An Bình Thánh Dức và một Năm Mới với nhiều niềm vui và hy vọng. Xin cầu nguyện cho chúng tôi, những Linh mục đang làm việc nơi miền truyền giáo này cũng như tất các các Linh mục truyền giáo trên thế giới để chúng tôi được bám chặt vào Chúa và để Chúa dùng chúng tôi như những công cụ bất toàn và tội lỗi để thực thi công trình cứu độ cho nhân loại.

Lm Jos. Phạm Ngọc Ngôn, Csjb