Đà nẵng 31/08/2008

Kính gửi VietCatholic
Mấy ngày gần đây,được nghe nhiều tin về Giáo Xứ Thái Hà mà lòng tôi đau như cắt.
Muốn thể hiện một điều gì đó với những Con Người đang phải chịu cảnh áp bức.
Tôi có viết một bài thơ (chưa bao giờ Tôi làm thơ cả), nhưng đắn đo không biết có nên gửi hay không.
Bởi tôi không biết luật bằng trắc như thế nào,
Hơn nừa tôi cũng không biết nó có phù hợp hay không?
Nhưng với cả tấm lòng hướng về Thái Hà, tôi mạnh dạn gửi đến báo bài thơ: "Thương Quá Thái Hà Ơi"
Nếu được,xin quý báo sửa giùm tôi những chỗ không hợp và đăng trên internet. Nếu không được xin bỏ qua cho!


Thương Qúa Thái Hà ơi

Thái Hà ơi, nhớ quá đi thôi.
Đêm nay bâng khuâng chẳng chợp mắt.
Nghĩ lại mà tim đau, ruột cắt.
Mảnh đất xưa "chiếm dụng" đâu rồi?

Còn nhớ mấy mươi năm về trước.
Cha "Ngọc Bích" quản lý nơi đây.
Anh Em Lương,Giáo sống xum vầy.
Cùng một lòng dựng xây đất nước.

Giữa bốn bề khốn khó hiểm nguy.
Mảnh đất này tạm ngưng rời chủ.
Cho quê hương thêm mầm dư đủ.
Vượt qua thời giông tố, bão khuya.

Đẹp làm sao tấm lòng cao cả.
Lùi bước cho đất nước sang trang.
Cho dân no, Nước ấm an khang.
Chỉ mong sao: "Tương lai hoàn trả".

Nay đất nước phát triển đi lên.
Mảnh đất xưa muốn tìm chủ củ.
Để thoả lòng mong ước ấp ủ.
Nhưng mây đen che kín "Sao yên"?.

Ghê gớm thay lòng gian xảo trá.
Lấn bước,kệ đất nước nguy nan.
Mặc dân lo, Nước khổ lan tràn.
Cốt mục đích:" Cộng sản tăng giá".

Đau khổ quá, sầu bi lắm thay.
Thái Hà vẫn kiên cường vững bước.
Bởi có Mẹ chở che dìu bước.
Tất có ngày đoàn tụ bên nhau!