THÁI HÀ ƠI! THÁI HÀ ƠI!

Thái Hà ơi! Thái Hà ơi!
Đêm nay tôi thao thức…
Trằn trọc …thương Người nơi xa xôi, trong tôi
Nơi bình yên, không đòn vọt roi điện,
Không hơi cay
Mà sao lòng quặn đau rối bời chua xót
Bởi búa rìu dư luận
Luận điệu dư thừa
Thái Hà ơi! Thái Hà ơi!
Người có nhớ Chúa Giêsu…
Cũng từng bị coi là tên nguy hiểm
Kích động dân chúng…?!
Nhưng Người vẫn nhịn nhục thứ tha
Bởi Tình yêu bao la
Không thể nào thù ghét
“ Xin Cha tha cho chúng vì chúng lầm chẳng biết!”

Thái Hà ơi! Thái Hà ơi!
Người còn nhớ không tên Baraba…?!
Đầu trộm đuôi cướp
Thế mà dân chúng đồng loạt xin tha
Đồng thanh: Giết Giêsu!
Ôi đau đớn xót xa!
Nhưng, Thái Hà ơi! Thái Hà ơi!
Hơn hai ngàn năm qua
Giêsu vẫn là Chúa
Tên cướp mãi là Baraba
Hãy vững tin, cái gì cũng có giá
Vô thần cũng phải tuân theo nhân quả
Hãy cứ yêu thương kẻ thù
Và làm ơn cho kẻ bắt bớ,
Vu khống, nhục mạ đủ điều cho anh em
Bởi họ thật đáng thương…
Họ đáng thương biết bao!
Vì miếng cơm manh áo…
Mà táng tận lương tâm
Vì mệnh lệnh cấp trên
Đòi chôn vùi sự thật…
Ôi, anh em thật có phúc
Khi vì Thầy-vì Sự Thật
Mà bị vu khống đủ điều xấu xa
Anh em có phúc
Đây là dịp làm chứng cho tình yêu tha thứ
Và phần thưởng nước Trời dành cho anh em
Thái Hà ơi, nhìn kìa!
Kẻ vung tay đòi che mặt trời Chân lý
Chúng tưởng… chẳng ai còn thấy chút gì Sự thật
Thương ôi, chúng sai lầm dại dột
Vung tay lên
Mặt chúng càng thêm tăm tối
Còn đối phương vẫn rạng ngời sáng láng hiên ngang.
Vung tay quá trán…
Càng vung lên
Càng thêm điên cuồng thác loạn
Càng thêm tăm tối
Lẽ nào cứ vung lên mãi không mỏi?
Ôi, hãy nhìn xem!
Không phải tin một sự thật hiển nhiên
Ôi Thập giá vinh quang!
Như hạt lúa mì rơi xuống đất
Được vùi lấp…thối đi…sinh nhiều bông hạt
Tôi sung sướng hôn lên từng hạt Mân côi
Dâng lên Mẹ Chúa Trời
Thái Hà ơi! Thái Hà ơi!
Sẽ đến ngày bàn tay che mặt trời kia sẽ mỏi
Cái mặt kia sẽ được hào quang chiếu rọi
Thức tỉnh lương tâm
Thái Hà ơi!
Đêm nay tôi thao thức bên Người
Từ nơi xa xôi
Cùng Người lần trong đêm tối
Đợi chờ…
Một ngày mới lên ngôi!

Ngày 1 tháng 9 năm 2008