Những chiêu thức ông Nguyễn Thế Thảo đưa ra nhằm đánh lạc hướng sự sai lầm của Đảng CSVN

Nhân dân hỏi tội Nhà nước CSVN

Với các chiêu bài đao to búa lớn lừa đảo để nắm chính quyền, CSVN ngày nay chỉ là cái quái thai cuối đuờng của chủ nghĩa Marxít. Một đảng cướp chuyên sử dụng sự tàn sát và trấn áp tinh thần xuất xứ từ Staline. Họ nắm được quyền hành chỉ nhắm cho tư lợi đảng viên hay vinh thân phì gia. Bất chấp xâm lăng chiếm bờ cõi. Bất kể đồng bào lâm cảnh lầm than. Họ dùng chiêu bài phát triển kinh tế để bóc lột tàn nhẫn qua giá trị thặng dư, mục tiêu của Tư Bản Luận của Marx, hay chuyên nghề bỏ túi các viện trợ và đầu tư phát triển. Một món nợ kinh khủng cho các thế hệ sau nầy !

Từ ý chí tới mục tiêu, CSVN không thể tự biện minh hay biện hộ cho sự tồn tại của nó trên mãnh đất Việt Nam. Ý chí và mục tiêu đã thế, hành động lại mang nặng chắp vá và đầy thủ đoạn và bạo lực đưa tới kết luận khách quan không tránh được: «CSVN không còn lý do để tồn tại trên đất Việt nữa!». Sau vụ án gỉa tạo tại Thái Hà. Trên đường phố, các nhà quan sát đã chứng kiến cảnh trực diện bên lề nầy là nhân dân, còn bên lề kia là bọn đâm thuê chém mướn. Ai là đảng và ai là nhân dân nay đã rõ. Nhân dân đang hỏi tội đảng trên đường phố.

Chính vì biết cuối đường cáo chung sẽ phải tới. Nên CSVN cố vơ vét các bất động sản ăn cướp qua cụm từ lấy từ Liên Xô: «Sở Hữu Nhà Nước». Từ đó hiện tuợng Nguyễn Thế Thảo ra đời là lẽ đuơng nhiên.

Ngụy tạo chiêu bài công viên để không trả lại của bất công

Tại vụ TKS và Thái Hà, ông Nguyễn Thế Thảo ngụy biện và dan dối dùng tham chiếu: «ích lợi chung» làm công viên để tránh trả lại của bất công. Cái tham chiếu phải dùng và cần dùng là « Của bất công phải trả lại cho công bằng ». Trên đời có rất nhiều tham chiếu và các tham chiếu có giai từng. Cái tột đỉnh của các tham chiếu và cũng là cái tham chiếu tuyệt đối là con người. Và cái tham chiếu gần gủi nhất của cái tham chiếu tuyệt đối ấy là công lý và công bằng. Cho nên tham chiếu ích lợi chung nằm dưới tham chiếu công lý và công bằng.

Xét về ích lợi chung trên căn bản các tham chiếu kể trên. Công viên không nhất thiết phải là cái ích lợi chung cao hơn các ích lợi khác như cơ sở đào tạo các vị lãnh đạo tinh thần cho một xã hội, vì CSVN đang đi vào thoái trào và vô luân. Công viên không cứu vãn được một tinh thần bệnh hoạn. Hơn nữa, hai công viên xây vội mang nặng các đặc trưng: «Xây dựng từ bất công, thối thác sữa chữa bất công và vũ lực của đảng cướp CSVN». Vì các lý do như đã nêu trên. Hai công viên chỉ là một ngụy tạo của tà quyền mà ông Nguyễn Thế Thảo là tay sai tán tận lương tâm. Ông cố xuyên tạc và bóp méo đảo lộn giá trị và giai từng của các tham chiếu.

Ông Nguyễn Thế Thảo đã hành xử những điều không thuộc thẩm quyền

Từ cố dùng sai giá trị của các tham chiếu, ông Nguyễn Thế Thảo đi vào chiến thuật tát bùn sang ao. Ông đã ngang nhiên triệu tập ngoại giao đoàn để chơi trò đấu tố TGM Ngô Quang Kiệt. Một trò quê mùa trên phương diện ngoại giao. Nên sấm sét đã tới từ lập pháp Hội Đồng Âu-Châu qua nghị quyết do dân biểu Marco Cappato đệ trình. Không kể các tiếng sấm tới từ các lãnh đạo tôn giáo và chính trị của các dân chủ vửa cảnh cáo vừ kết án và các làn sóng cầu nguyện hiệp thông tới tấp gừi về TKS và Thái Hà. Từ một tên tội đồ lại muốn cố chuyển sang thế tố cáo.

Còn ngang xương hơn nữa. Khi ông Thảo yên cầu HĐGMVN thuyên chuyển TGM Ngô Quang Kiệt và các linh mục DCCT Thài Hà ra khỏi giáo phận Hà Nội vì lý do gây rối trật tự. Ngay khi y thị dẫn côn đồ nghiện ngập về đánh phá và làm ô uế ảnh tuợng! Một màn tát bùn sang ao đầy trắng trơn.

Gian dối nầy tiếp theo gian dối khác. Ông Thảo không ngần ngại bắt 8 giáo dân làm con tin. Tiếp theo một dàn dựng vụ án để chuyển thế tên ăn cuớp thành thế quan tòa. Tuy vô tội nhưng vẫn bị kết án. Kết án treo để có thể chuyển sang thế khoan hồng! Tuy trên đường phố nhân dân đã hô to: «Vô tội! Vô tội và vô tội». Một chiến thuật đánh lạc hướng người dân bằng bưng bít và trấn áp. Bộ máy truyền thông tung ra huyền thoại khoan hồng cho những anh hùng vô tội.

Ngày 12/12/2008, ông Nguyễn Thế Thảo lại nhai lại cái chiêu bài cũ: Yêu cầu HĐGMVN thuyên chuyển các linh mục DCCT Thái Hà ra khỏi giáo phận Hà Nội. Một chiêu thức thật lẩm cẩm và buồn cười. Nhưng gió đã đổi chiều từ lâu và ông Nguyễn Thế Thảo tiếp tục cố đánh lạc hướng vấn đề chính: «CSVN phải trả lại của bất công cho toàn dân".

Qua vụ TKS và Thái Hà, nhân dân không phải là đảng đã biết chân lý đang ở phía nào và thấy rõ được tính cách lừa đảo của Nhà nước CSVN!