Buổi sáng tinh mơ trời còn tối mịt. Thái Hà hôm nay lạ hơn thường ngày. Buổi lễ ngày thường được đẩy lên nửa tiếng. Phía ngoài cổng dưới ánh đèn đường mập mờ bóng các anh công an mật đã phục kích cả đêm ở đây. Từ phía cổng một chiếc xe taxi bảy chỗ đã được gọi từ từ tiến lại. Chúng tôi leo nhanh lên xe tiến về phía thị xã Hà Đông là nơi ngày hôm nay diến ra phiên tòa xét sử tám giáo dân oan. Và liên tiếp sau đó là có vài cái đuôi đi xe mô tô bám theo xe taxi của chúng tôi.

Thực ra không phải chỉ có chúng tôi mới quan tâm đến vụ án đầy oan khuất này. Nhưng là tất cả mọi người trong nước và thế giới cùng hàng ngàn người đã đến nhà thờ Thái Hà và nhà thờ ở Hà Đông từ tối ngày hôm trước để được chứng kiến phiên tòa, mà nhiều người gọi là phiên tòa của bóng tối sẽ diễn ra như thế nào?

Phản ứng chống lại bất công là phiên tòa bóng tối, các giáo dân thấp cổ bé họng, sau khi tham dự thánh lễ ở nhà thờ Thái Hà đã diễu hành đi bộ tiến về thị xã Hà Đông cách cả hàng chục cây số. Một số các cha ở tu viện thì phải bắt xe đến sớm tại nhà thờ ở thị xã Hà Đông để dâng lễ cho số giáo dân đã phải nằm đất chờ từ đêm hôm trước, vì hình như cha sở thì đang bị ốm phải nằm ở bệnh viện.

Mọi cố gắng đều phán ánh sự quyết tâm đưa phiên tòa của bóng tối ra trước ánh sáng. Nhưng xem ra không khả quan lắm. Bởi vì để đảm bảo cho phiên tòa bóng tối không bị lật tẩy trước ánh sáng. Cả đêm các lực lượng bóng tối được huy động chặn các ngả đường một cách chặt chẽ khó lòng có thể lọt được vào phiên tòa để xem xét xử. Trên thực tế phiên tòa phúc thẩm này là phiên tòa công khai mọi người có thể đều có quyền tham dự. Nhưng sự công khai khiến người khác phải ghê người. Bởi các lực lượng cảnh sát được bố trí dày đặc, vòng trong, vòng ngoài và không có mối dây tin tức nào được liên hệ với hàng nghìn người quan tâm ở bên ngoài tòa án.

Sự tối tăm được thể hiện một cách rõ rệt ngay ở cách hành xử thiếu lịch sự của cảnh sát đối với nhân dân quan tâm phiên tòa đến xem.

Các phương tiện tối tân sẵn sàng phục vụ cho việc đàn áp, đã làm những người đến xem rất phản cảm và bức xúc. Trên thực tế thì chẳng có gì xẩy ra. Mọi người vẫn hát nhưng lời kinh cầu nguyện, vẫn nở những nụ cười hi vọng được nhìn thấy ánh ánh sáng của công lý sẽ chiếu tỏa ngay khi kết thúc phiên tòa.

Chỉ với niềm ước ao đó thôi mà bao nhiêu con người đã kéo đến xung quanh phiên tòa để cầu nguyện và chờ đợi. Niềm hi vọng của họ toát lên ở từng ánh mắt nét mặt của tất cả mọi người từ cụ già đến em nhỏ.

Niềm hi vọng đau đáu nhưng mong manh của mọi người khiến cho thấy một xã hội đang rất hiếm họi sự công bằng và đang đầy dẫy sự bất công. Những con người đang phải kêu lên những tiếng nói thảm thiết đòi công bằng, công lý và sự thật, một cách vô vọng. Trước sự thờ ơ vô hồn của những người lạnh đạo quốc gia. Trong lúc này, trước sự đau khổ của nhiều con người phải mệt mỏi chờ đợi sự trả lời của họ ngoài đường, ngoài phố thì có lẽ họ đang vui thú, mê say đâu đó những niềm vui hiếm có đối với những người dân nghèo.

Những tiếng than khóc, kêu la, sự chờ đợi của dân oan thì át làm sao được với hệ thống báo, đài phát thanh, truyền hình tối tân thuộc đủ các loại của nhà nước được. Dân oan kêu được một tiếng chưa được mấy người nghe, thì họ đã xô vào bù lu bù loa gấp cả ngàn lần rồi. Khiến nhiều người tai đang lành cũng bị hỏng thì làm sao nghe thấy được công bằng, bác ái, sự thật.

Cho đến giờ phút nay tôi nhận thấy thành công lớn nhất của nhà cầm quyền vẫn là ngăn chặn các chiến dịch tìm công lý, sự thật của nhân dân khắp nơi trong cả nước.

Qua nhiều thắng lợi về việc ngăn chặn công lý, sự thật nên họ đã rút ra được nhiều kinh nghiệm hay trong việc ngăn chặn công lý sự thật. Từ đây cho thấy con đường đi tìm công lý và sự thật của những người yêu công lý, yêu sự thật chắc chắn rằng rồi sẽ gặp nhiều khó khăn. Nhưng tôi tin rằng Thiên Chúa sẽ đồng hành cùng chúng ta trên bước đường đi tìm công lý.

Phiên tòa phúc thẩm tám giáo dân oan khép lại chiều ngày 27 tháng 03 năm 2009 tuy không có gì khả quan. Nhưng cũng phần nào, một lần nữa đánh thức được lòng say mê đấu tranh của tất cả mọi người, trong sự nghiệp lớn lao của mọi thời là đi tìm sự thiện hay chính là sự đấu tranh giữa cái thiện và cái ác.