Đến bây giờ mới hết gọi…Tàu lạ
Bởi tàu ập sát bờ, Tàu ô chẳng ở xa
“Mười sáu chữ vàng” rõ quan hệ xỏ lá
“Bốn Tốt” thật …bốn cái ngu mà!

Cao nguyên: Tàu, rừng: Tàu, giờ biển: lắm Tàu
E Bộ Chính Trị, bao…Tàu gian thả neo?
Mấy ngàn năm mấy nghìn lần đổ máu
Cái ngu thời nay biết có thoát tay Tàu?

Thế nước yếu, thế Tàu mạnh, xưa nay vẫn thế
Nhưng chính nghĩa chẳng bao trong tay kẻ xâm lăng
Cổ kim chứng minh ngàn lần Tàu không thể
Nô lệ dân tộc này khi nối kết tâm dân

Mà nhân tâm thời nay rời như cát
Bởi chế độ tột tham nhũng thối nát
Trí thức, thượng lưu tận hưởng thụ, hưởng lạc
Mặc non sông, mặc dân tình xơ xác!

Tàu lạ ngày càng chiếm sát bờ
Ngư dân nhà nước bỏ bơ vơ
Máy bay, tàu chiến sắm chi chớ?
Quân đội anh hùng vẫn làm lơ!

Thống nhất đã hơn ba mươi lăm năm
Rồng người cao bay, rồng ta còn nằm
Hưởng thụ ươn hèn hùa chính quyền tham nhũng
Làm cạn mòn chính khí Việt Nam

Tàu càng gần bờ, nước càng gần tai họa
Độc đảng bao năm vẫn chưa sáng mắt ra
Lãnh đạo thời nay đã tận cùng thoái hóa
Chính lũ tham quan sẽ cõng rắn cắn gà nhà!

Đức không lớn không nên lãnh đạo lớn
Trí không cao càng không thể cầm quyền
Tâm tối tăm không nên lắm của tiền
Chính khí nhụt nên Tàu ập sát biển

Rồi chiến chinh sẽ chuyện chẳng đặng đừng
Giữ đất ông bà giá máu lệ toàn dân!
Mấy mươi năm dân tộc này chịu đựng
Tàu tới gần bờ, đảng chưa đổi bất nhân!