HÃY HƯỚNG VỀ THÁI HÀ

Vì công lý, lòng ta đây nhiệt huyết
Không bàng quang, để đạo khổ đắng cay
Giáo dân oan, cộng đàn áp đó đây
Chúng bôi nhọ, sỉ nhục và vu khống…

Mặc vong nô, bẻ cong bút luồn cúi
Hùa với đảng, chửi bới vì quyền lợi
Mà cam tâm, theo lũ chó gian tham
Đày giáo oan, cho tất cả lầm than

Đất của đạo, mà nay ra thảm cảnh
Bị cướp đi, bởi lũ người gian mãnh
Sống lật lọng, tráo trở chẳng tương giao
Đày cha con Thái Hà khổ lao đao

Chèn ép đạo cho tất cả đắng cay
Đánh đập dân, chẳng một chút nương tay
Kệ máu me, có người đã ngất xỉu
Ôi gớm ghiếc! Một chế độ bẩn thỉu

Giáo dân ơi! Phải đứng lên buất khuất
Không khuất phục, dưới bè lũ bất nhân
Phải đòi lại, cho dù bị tù tội
Cùng dân oan, để cứu dân gian nan

Cứu đạo, nước cho dù bị hàm oan
Trước Mẹ, Chúa, Thái Hà đã tâm nguyện
Đòi lại đất, tâm sẽ không lay chuyển
Vì công lý, đứng lên cứu toàn dân

Chứ không để, quỉ vương cứ khất lần
Với dân giáo oan, mở lời khinh miệt
Cướp của người, mặc cho người rên xiết
Toàn dân ơi! Có thấy và có biết?

Quỉ vương kia, tàn ác lắm trò ma
Dọa trẻ thơ, cho đến những cụ già
Cho đời họ, tất cả đều tức tưởi
Đòi công lý, toàn dân cùng bước tới

Đòi đất nhà, từ lũ vượn gian tham
Để công bằng, thực thi khắp trời Nam
Và tự do, về khắp cả không gian
Dân chủ, nhân quyền ta thề tiến bước

Nổi lửa mau, thúc giục đánh trống lên
Để dân Nam với hịch lệnh tiến lên
Với khí phách của con cháu Rồng Tiên
Cứu đất nước, toàn dân đang trông mong

Hãy đứng lên, với trung trinh lẫm liệt
Đuổi quỉ ma, xây non sông thắm thiết
Toàn dân Nam, sẽ hết khổ sầu bi
Vì đại nghĩa, hy sinh có xá gì!

Quỉ gây ác, ắt chúng phải đền tội
Cùng toàn dân, ta xây lại đất nước
Đứng lên nào, cùng nhau ta xông pha
Ngày vinh quang, chắc chắn chẳng còn xa

Để nước Việt, vươn lên trong tầm vóc

Lê Dân Việt

THÁI HÀ CẦU NGUYỆN CÔNG LÝ

Xin gởi Thái Hà một tấm lòng
Cầu nguyện công lý mau đến xong
Chứ không lê thê thời gian mãi
Đau khổ giáo oan cứ chất chồng

Bị cộng tàn ác ra tay đánh
Máu me mặt mũi đầy lênh láng
Đúng là lũ vô thần đểu cáng
Đánh người té xỉu quá thảm thương

Có ai vô tình sống thờ ơ!
Thấy đạo đau khổ cứ làm ngơ?
Thấy giặc gian ác cứ luồn cúi!
Để cho Chúa, Mẹ đứng bơ vơ?