Về Quê

Ngày lễ Các Tổng Lãnh Thiên Thần (29/9) tôi về quê. Quê tôi nhận thiên thần Raphael là quan thầy. Tôi định bụng mang mấy văn bản xung quanh vụ việc tại Hà Thành để có ai hỏi thì trưng ra. Cứ phải phòng trước là thế.

Về tới quê, có người bảo tôi họ vừa đọc thư ngỏ của HĐGMVN trên loa nén cho cả xóm nghe. Họ khoe Chúa nhật vừa rồi lễ ở nhà thờ đông lạ thường, hiếm khi đông như vậy.

Tôi hỏi lý do, họ bảo vì cả tuần ngóng tin trên Hà Nội. Nay Cha Xứ dâng lễ chắc chắn sẽ được nghe tin mới nhất từ Hà Nội. Cha xứ chả mới đi Hà nội về mà.

Ngồi với mấy anh trung tuổi sau mấy tuần rượu rồi đến mấy tuần chè. Có anh hưng phấn kể:

Hôm đài VTV1 nói về Đức Tổng lần đầu tiên, một ông đảng viên cạnh nhà sang chơi phán một lời: Ngài nói thế là dại rồi".

Tôi liền phát thanh luôn: Chẳng biết thế nào chứ cháu thấy Ngài nói như chưa hết ý. Mình phải nghe hết câu nói thì mới hiểu được. Mà cháu thấy Ngài nói là chí lý. Cứ như cháu nghĩ, nếu nhà mình mà bố mẹ thì đánh chửi nhau suốt ngày, tham ô, hối lộ, anh chị thì nghiện hút thì chắc cháu ra ngòai cũng chẳng dám nhìn mặt ai. Hỏi con nhà ai mình còn không dám nói nữa đấy chứ lại. Cho nên Ngài nói nhục là phải.

Một anh khác ngồi bên thêm câu chuyện:

Hôm đó ông … là người bên lương mà cũng nói chí lý. Ông ấy bảo vầy: Ông Giám mục có học đâu phải đùa. Tôi thấy ông ấy xếp vào cỡ chủ tịch nước đấy chứ. Một người như thế nói câu nào là suy nghĩ chán, hai ba lần mới nói chứ đâu có nói bừa như mình. Tôi đoán chắc ý ông ấy nói khác đấy.”

Tôi cứ miên man ngồi trầm ngâm. Mấy tờ giấy trong cặp kia thì cũng chỉ giúp họ nhận thức đến thế là cùng. Họ đã biết rồi. Họ là những người học chưa hết cấp II. Họ làm ruộng ở nhà.

Tối về tôi ngồi với mấy anh đạo đức nói chuyện. Anh bảo:

Đến mình mà hôm đó nghe nói nhiều quá cũng không chịu được mà phải sùng lên phản ứng mấy ông đang nói lung tung. Nhưng giật mình nghĩ: Đức Tổng còn bị thế thì mình ăn thua gì. Từ hôm ấy đến nay lại ngộ ra được nhiều điều hay hay chú ạ.”

Quả thực, tôi không biết nói sao. Dân mình giờ khác nhiều.

Lạy Đức Mẹ Sầu Bi, xin dạy chúng con biết giá trị của những lưỡi gươm đâm thâu trái tim.