Tường trình cuộc ra tòa của giáo dân Thái Hà 08/12/2008 (phần 5)

5. TRỞ VỀ NHÀ THỜ - MỘT BUỔI TỐI TẠ ƠN VUI CHƯA TỪNG CÓ

Ngay khi chủ toạ phiên toà tuyên bố phiên tòa kết thúc, thì các luật sư và con ở lại đợi các thân nhân của các giáo dân vừa bị kết án làm thủ tục cuối cùng với HĐXX. Trong lúc đó, công an đưa bà Nhi và bà Dung ra khỏi nơi xét xử bằng cửa sau và chở bằng xe tù để đưa về trại giam làm thủ tục xuất trại. Giáo dân may mắn được báo kịp thời điều này, chứ nếu không, họ hiểu là có người bị kết án tù giam, thì khó lòng cái xe bít bùng kia đi khỏi được vòng người dày đặc đang tập trung trước toà lên đến mấy nghìn người.

Trong lúc chờ làm thủ tục ra toà, con hỏi một số thân nhân của các “tội nhân” xem cảm tưởng của họ thế nào về cuộc xét xử này và có hài lòng với bản án và hình phạt đi kèm không, thì thấy chẳng ai hài lòng. Ông Thông, chồng bà Dung nói: “Con thấy thứ nhất toà không thực sự công khai. Thứ hai lý luận của Viện Kiểm sát không đủ căn cứ để kết tội”. Chị Hiền, con ông Kiện nói: “Con thấy rất hay và tòa án không công bằng khi xử bố con”. Anh Trung, con ông Kiện: “Con không đồng ý với bản án kết tội bố con”. Anh Tuân, con ông Năng nói: “Nói chung là chưa thực sự công khai, chưa phanh phui ra các cơ sở để từ đó thấy được sự vô tội của các giáo dân. Hành vi của các giáo dân ấy chưa thể gọi là có tội. Còn như người ta có quyền thì muốn làm gì mà chẳng được”. Anh Vũ, con bà Nhi nói: “Bất công, phiên toà xử bất công. Công lý chưa được sáng tỏ, tội trạng chưa rõ ràng. Con rất tự hào về Mẹ con. Con hài lòng về những gì mẹ con đã làm đê bảo vệ quyền lợi của Giáo Hội. Con sẽ theo tinh thần của mẹ con”.

Mấy nhân viên cảnh sát ở phòng xét xử đẩy con ra khỏi phòng yêu cầu con đi xuống dưới cùng các thân nhân của các ‘tội nhân”, dù các ‘tội nhân” còn đang làm thủ tục ra toà. Mấy thân nhân của các tội nhân và con dừng lại ở tầng 2, lối xuống sân UBND, một vị lãnh đạo ngành công an cũng vừa dự toà xong thúc giục con về; con nói phải đợi để cùng ra với các “tội nhân”.

Con hỏi ông có nhận xét gì về cuộc xét xử hôm nay, ông không dám nói. Thế là con nói ngay với ông rằng con không bằng lòng với cuộc xét xử hôm nay. Đây là một cuộc xét xử bất công và kết cục cũng là một bản án bất công.

Đứng trên cầu thang dẫn lên tầng 2, nhìn xuống phố Hoàng Cầu, con thấy lực lượng cảnh sát phải đông gấp rưỡi buổi sáng. Hình như có bao nhiêu công an trong Quận đều kéo hết đến đây thì phải. Ngả nào cũng đầy công an. Lúc về nhà con mới nghe một cha trong nhà cho biết không kể các lực lượng đặc biệt như cảnh sát cơ động, thì công an 21 phường trong quận Đống Đa đã đựơc huy động đến phiên toà

Khi thấy quá đông cảnh sát vây lấy giáo dân và UBND vòng trong vòng ngoài, con nói với ông lãnh đạo công anh đang đứng cạnh thân nhân của các “tội nhân” và cạnh con rằng: “Các ông đưa nhiều cảnh sát cơ động, trang bị tận răng như thế kia đến đây là không đẹp và không nên! Vì càng làm thế giáo dân tập trung ở đây càng bị kích thích, hơn nữa các ông coi giáo dân chúng tôi bị xử ở toà thì đáng sợ hơn phường trộm cướp giết người, buôn bán ma tuý à?! Có phiên toà nào trên đất nước này mà lại phải cần triển khai và phô trương nhiều bạo lực như thế không? Mà như thế thì cũng đẹp mặt cho chế độ, vì có các nhà báo, nhà ngoại giao người ta đang ở đây cả!” Ông lãnh đạo kia trả lời đại khái rằng có những điều không đơn giản và linh mục không biết được.

Chúng con xếp hàng một đi xuống sân UBND và ra ngoài, giáo dân ùa vào chúc mừng các “tội nhân”, công kênh luật sư Lê Trần Luật, ông Lê Quang Kiện, Phạm Trí Năng và Nguyễn Đắc Hùng.

Ngay ở sân UBND, cảnh sát muốn giáo dân giẽ ngang ngõ tắt về nhà thờ, nhưng giáo dân cứ đường ngay nẻo chính mà đi, dù xa hơn gấp 3 lần. Ra đến khu vực đường Hoàng Cầu, giáo dân vẫn tập trung rất đông, con muốn nói mấy lời với cộng đoàn, con mượn cái loa nén của cảnh sát cơ động, họ bảo không có! May có cha Lê Quang Uy, ngồi từ sáng trên phố cùng giáo dân, đối diện cả ngày với cảnh sát cơ động và vì thế có vẻ hai bên đã biết nhau- cha Uy can thiệp rằng: “Các anh cứ đi tìm loa tay cho ông linh mục này, ông nói là dân họ nghe ngay, họ sẽ về ngay thôi!”.

Thế là mấy cảnh sát cơ động đưa đến một cái loa cực mạnh, một anh cầm phần loa cho con cầm phần micro nói thật nhanh: “Toà xử xong. Không ai tù giam cả! Tù treo tất. Xin anh chị em bình tĩnh và tạ ơn Chúa. Chúng ta biết đây là cuộc xét xử bất công, một bản án bất công, vì anh chị em giáo dân chúng ta vô tội mà toà xử là có tội, nhưng trong đức tin chúng ta chấp nhận. Bây giờ chúng ta xếp hàng một theo tôi về nhà thờ. Chúng ta hát kinh hoà bình”. Khi con vừa cất lên câu đầu tiên, thì mấy anh cảnh sát đến giật lại cái micro của họ khỏi tay con.

Các cha và đoàn giáo dân hồ hởi lên đường về lại nhà thờ theo lối ban sáng đã đi. Con để ý thấy có mấy xe du lịch, loại 30 chỗ, chở cảnh sát cơ động ngồi bên trong đang đậu bên lề đường, có lẽ nhà cầm quyền sợ khi tuyên án, giáo dân phản ứng mạnh cho nên chuẩn bị sẵn lực lượng trợ giúp chăng? Lực lượng này chưa được triển khai xuống phố. Các xe chở chó cũng vẫn còn đậu bên trong hè phố. Lúc về nhà, con có nghe các cha ngồi trên phố kể lại lúc chiều, lực lượng cơ động đang đổ bộ triển khai đội hình trên phố thì bị một quan chức lệnh lên xe trở lại, không hiểu vì sao.

Đi đến giữa phố chúng con gặp cha Giacôbê Nguyễn Văn Lý, quản hạt Hà Nội, Chính xứ Hàm Long, ngài cũng đi bộ cùng chúng con, vượt qua các hàng rào cảnh sát đang chặn buộc đoàn người giẽ phải về nhà thờ qua ngõ tắt. Hàng ngàn người tay cầm lá vạn tuế, hồ hởi, rầm rập tiến bước. Một không khí vui tươi chưa từng có bắt đầu. Nhiều giáo dân phấn khởi thấy không ai bị tù giam đã bắt đầu hô: “Một hai ba vô tội! Một hai ba chiến thắng!” Cảnh sát giao thông và dân phòng chạy theo dẹp đường, một số nhân viên an ninh cũng chạy theo quay phim. Nhiều người ở hai bên đường dừng lại hỏi xem có sự kiện gì, một số giáo dân thợ đang làm thuê hai bên đường cũng đổ ra chào mừng và hỏi thăm kết cục cuộc xét xử và thân phận các giáo dân.

Giáo dân về nhà thờ. Tại sân nhà thờ Cha Bề trên-Chính xứ Mátthêu Vũ Khởi Phụng đã tươi cười đón đoàn rước ra toà trở về. Mọi người tiếp tục chúc mừng các “tội nhân” và các luật sư. Tiếng hô “Chiến thắng! Chiến Thắng! Chiến Thắng!” Vô Tội! Vô tội! Vô Tội!” tiếp tục vang lên! Ai cũng biết và con chắc các cán bộ chính quyền cũng biết sự kiện toà kết án 8 giáo dân phạm tội “huỷ hoại tài sản” và “gây rối trật tự công cộng” là bất công và phi lý, tuy nhiên, toà không áp dụng khung hình phạt tù giam cho các nạn nhân, thì đấy là một thắng lợi bước đầu đối với giáo dân tham gia làm chứng cho công lý!

Quý cha bên toà giám mục cũng sang kịp thời để chúc mừng các nạn nhân và chia vui với cộng đoàn! Thể theo yêu cầu của mọi người hiện diện, 1 thánh lễ đồng tế trọng thể được tổ chức tức thì ngay tại nhà thờ vào lúc 17 h 15. Cùng với các cha trong tu viện, còn có cha Brunô Phạm Bá Quế, GS Chủng viện và cha Antôn Phạm Văn Dũng, Phó Chánh Văn phòng. Sau đó 2 lễ khác tiếp theo vào lúc 18 h 30 và 20 h. Trong các thánh lễ, tiếng hò reo và vỗ tay vang lên không ngừng!

Đang lễ thứ 2 thì ông Thông chồng bà Dung lái xe chở bà Dung, vợ ông và bà Nhi về tới nhà thờ Thái Hà, thế là toàn bộ 8 giáo dân đã được đoàn tụ cùng gia đình và cộng đoàn. Cộng đồng giáo dân trong ngoài nhà thờ đồng loạt vỗ tay chúc mừng và tặng hoa hai người nạn nhân bị giam lâu nhất và bị hình phạt cao nhất của phiên toà.

Trong khi ấy, rất nhiều người đã điện thoại hỏi thăm, chúc mừng và chia vui với các nạn nhân, với tu viện và giáo xứ chúng con. Cũng có rất nhiều người gọi điện báo tin vui đi các nơi và hẹn nơi ăn mừng.

Cuộc tạ ơn tiếp tục bên ngoài thánh lễ ở sân nhà thờ và ở các nơi khác. Nhóm chúc mừng các nạn nhân, nhóm cầu nguyện, nhóm hát thánh ca, nhóm kéo nhau đi ăn mừng, nhóm chia sẻ cho nhau những video và hình ảnh mình quay chụp được. Chúng con thấy chưa bao giờ ở Thái Hà có một buổi tối vui như hôm 8/12 này!

Vui nhất vẫn là các nhóm cầu nguyện ở sân nhà thờ, trước tượng Đức Mẹ mà cộng đoàn gọi là Đức Mẹ Công Lý. Những lời kinh tiếng hát thiết tha, sốt sắng vẫn liên tục được dâng lên ngai toà Đức Mẹ. Cộng đoàn chúng con thực sự tin rằng Đức Mẹ luôn che chở và giữ gìn các con cái của Mẹ và cung vì thế không phải là ngẫu nhiên khi phiên toà diễn ra vào đúng ngày lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội, cũng là ngày lễ bổn mạng của Nhà Dòng Chúa Cứu Thế.

Chúng con xin cám ơn sự nâng đỡ thiết thực và lời cầu nguyện của Đức Tổng Giám Mục, của Cha Bề Trên Giám Tỉnh DCCT, của quý cha quý thầy trong Tổng Giáo Phận Hà Nội, trong DCCT và của mọi người xa gần quan tâm đến việc đấu tranh cho công lý và hoà bình.

Chúng con xác tín rằng chính nhờ sự hiệp thông nâng đỡ và cầu nguyện ấy mà bạo quyền mới chùn tay trấn áp, anh chị em giáo dân của chúng ta mới đàng hoàng bước ra khỏi nỗi sợ hãi, can đảm làm chứng cho công lý và sự thật và cuối cùng lại được tự do và đoàn tụ với gia đình như hôm nay.

Chúng con xin Đức Tổng Giám Mục, Cha Bề Trên Giám Tỉnh DCCT, quý cha quý thầy trong Tổng Giáo Phận Hà Nội, trong DCCT và mọi của mọi người gần quan tâm đến vụ Thái Hà-Toà Khâm Sứ tiếp tục cầu nguyện cho các giáo dân và các linh mục chúng con./.

Tu viện Thái Hà, ngày 10 tháng 12 năm 2008

Linh mục Phêrô Nguyễn Văn Khải DCCT