Tuyệt vời những người con Giáo Phận Hà Nội!

Cho đến thời điểm này, tôi vẫn đang chăm chú theo dõi trên Internet những thông tin cập nhật nhanh nhất từ DCCT và Vietcatholic về những hình ảnh cũng như diễn biến của phiên xử phúc thẩm ngày hôm nay.

Refresh liên tục các trang Web mỗi lúc tôi lại bắt gặp một nét gì đó rất hồn nhiên, trong sáng trong từng bức hình mà các CTV ghi được về những bước chân của hàng ngàn người con của GPHN đang lũ lượt “quốc bộ” về nơi xử án để chứng kiến phiên tòa. Lòng tôi cũng rạo rực không kém anh chị em giáo dân ngoài bắc, vừa hồi hộp vừa cầu nguyện.

Trong lòng cảm thấy rất an tâm rằng chúng ta đang đi đến tòa với khí thế hiên ngang của những công dân vô tội. Nhìn đoàn người lũ lượt tuôn về nơi xử án tôi cảm nghiệm được Bàn tay Chúa đang tác động nơi anh chị em chúng ta. Đang thúc đẩy mọi người bước đến tòa án trong sự an bình và tự tin đến lạ lùng.

Hiên ngang quá, xúc động quá, cho dù phiên xử đến thời điểm này tôi chưa nhận được thêm một thông tin nào về phiên tòa đang diễn ra. Nhưng tôi tin tưởng rằng công lý và tình yêu đang tràn ngập khắp mọi nẻo đường HN.

Sáng nay tại Giáo xứ chúng tôi đây đang bước sang ngày thứ 2 của tuần cao điểm chầu Đền Tạ Thánh Thể thay cho toàn Giáo Phận, trong những lời kinh nguyện và trong Thánh Lễ đồng tế sáng nay. Tôi và có lẽ là nhiều người khác, những người quan tâm đến những sự việc đang diễn ra ở HN và SG trong nhiều ngày qua, đều không quên cầu nguyện cho 8 anh chị em giáo oan và luật sư của họ.

Cho đến tối qua lòng tôi vẫn nao nao và có chút gì đó lo sợ cho sự an nguy của các anh chị em đồng đạo ở HN thì sáng nay cảm giác ấy gần như đã tan biến. Tôi lo không phải là không có lý do, vì theo tôi được biết thì chính quyền, người ta đang bắt đầu thực thi những biện pháp có thể nói là rất mạnh để chuẩn bị cho phiên phúc thẩm. Như nhiều tờ báo, truyền hình đã làm các “công tác tư tưởng” rất ghê gớm, các nghành an ninh, quân đội và viễn thông cũng được huy động vào cuộc một cách tổng lực. Tôi sợ anh chị em chúng ta sẽ chùn bước, sẽ run sợ trước những gì mà họ đang bày ra.

Nhưng cho đến sáng nay cảm ơn Chúa sao mà thần kỳ thế mọi người đã tuôn về như một liều thuốc tinh thần vô giá, như một tấm lá chắn mà Chúa dựng nên phía sau lưng 8 anh chị em sắp ra tòa. Ngọn nến đức tin lại được thắp lên lòng trung kiên và phó thác vào chúa lại được thổi bùng lên như ngọn lửa có thể thiêu đốt hết những lo lắng, những cạm bẫy đang bày ra trước mắt họ. Chúng ta bước đi trong ơn nghĩa Chúa thì còn gì có thể ngăn cản chúng ta được nữa, đội quân cơ động hùng mạnh được trang bị tận răng kia chẳng phải như những bông hoa dại đang tô điểm thêm cho những bông hoa lớn đẹp rực rỡ trên bức tranh tìm công lý của Những người con ưu tú GPHN sao?

Chúa luôn biến nguy thành lành biến cái không thể thành có thể. Hãy tin vào Ngài