Đêm khuya – trăng nhú – sói hú bầy
Bình minh – mặt trời nhô – chiên theo đàn
Không gian òa vỡ tan,
Khói lựu đạn cay, dùi cui điện bạo tàn đàn áp,
Giáo xứ Tam Tòa ngập tràn cơn bão táp !!!

Nhật Lệ bàng hoàng khóc một dòng sông,
Nước mắt nhạt nhòa hòa uất nghẹn biển Đông !
Sự Thật ngậm ngùi đứng trông. Bùng lửa !!...
Không thể để thế này được nữa !......

20/9/2008: linh địa Thái Hà bị chà đạp,
20/7/2009: giáo dân Tam Tòa bị trấn áp,
Thông tin một chiều có thể biện minh:
-Không phải chủ trương nhà nước !
Nhưng sao giống quá chừng,
Hành động tàn bạo của công an ?!!
-đánh dân lành tay không một cách dã man !
-bắt bớ vô cớ quẳng người lên xe như chó ghẻ !
Lẽ nào như thế ??!!!

Chúng tôi muốn sống,
Người dân Việt Nam có quyền được sống,
Trên mảnh dất quê hương mình !
Chúng tôi không thể lặng thinh,
Mặc dù khiêm hạ an bình theo ý Chúa !
Chúng tôi buộc phải dãy dụa,
Ngục tù cùm gông không khóa nổi tự do !
Chúng tôi không “xin và cho”,
Chính quyền từ nhân dân mà có !
Luật pháp đâu là cái rọ,
Bịt mõm thú cuồng diên !
Chính quyền không thể tự quyền,
Độc tài đảng trị !
Nhân quyền đòi công lý,
Dẫu một ngày hay thế kỷ trầm luân !!!

Hiệp thông cùng giáo xứ Tam Tòa