TAM TÒA – KHÚC HÁT THỜI GIAN …

Tam Tòa ơi! bao năm chinh chiến,
Tiếng đạn bom át tiếng cầu kinh.
Dòng sông Nhật Lệ nặng tình,
Chứng minh lịch sử oai linh một thời.

Trong khói lửa bom rơi đạn phá,
Dân Tam Tòa một dạ tín trung.
Giữa bao đau khổ khốn cùng,
Ngổn ngang, đổ nát tương phùng lời kinh.

Sống trong cảnh đao binh khốn đốn,
Dẫu đói nghèo thiếu thốn triền miên.
Lửa hồng vẫn cháy trung kiên,
Niềm tin bừng sáng khắp miền quê hương.

Sầu tê tái Thánh Đường đổ nát,
Buồn ngậm ngùi nhìn tháp chuông đau.
Thời gian liều thuốc nhiệm mầu,
Giữ lòng chung thủy nặng sâu nghĩa tình.

Trong gian khó vẹn tình nghĩa khí,
Không sờn lòng vững chí niềm tin.
Mồ hôi quyện với lời kinh,
Không nơi thờ tự trung trinh một lòng.

Dẫu nắng gắt giữa đồng thiêu đốt,
Dẫu mưa dầm giá buốt tâm can.
Hiệp dâng Thánh Lễ giữa đàng,
Giữa bầy lang sói ngó ngàng trước sau.

Nay gặp cảnh thương đau oan ức,
Bầy sói rừng hậm hực, gian manh.
Tấn công áp bức dân lành,
Dùi cui, gậy gộc tranh giành mồi ngon.

Máu Tam Tòa hồng son anh dũng,
Dạ Tam Tòa bền vững kiên trung.
Đức Tin son sắt đến cùng,
Bài Ca Ngàn Trùng, theo bước cha ông.

Hôm nay dẫu đổ máu hồng,
Vững chí bền lòng, lên núi Can-vê.
Tam Tòa còn lắm nhiêu khê…

Sài Gòn 23/7/2009