ÔI, BUỒN…
Ta cúi mặt cho vơi dòng tâm sự
Dạ chẳng buồn, sao nghe mặn đầu môi
Việt Nam ơi ! Đất nước của tôi ơi
Sách vở nào ghi cho tròn lịch sử?
Hồn thiêng núi sông vẻ vang một thuở
Ta hãnh diện làm con của Dân Nam
Hơn bốn ngàn năm những giọt máu vẫn loang
Máu mặn nồng….lan xa qua đất Mỹ
Ta xót xa thấy lòng đau thấm thía
Lệ chưa rơi nhưng đôi mắt rát cay
Nghe trong cổ nghẹn ứ mổi phút giây
Không thốt lên chữ Việt Nam lần nữa…
Ôi quê hương, mảnh đất buồn chan chứa
Gói trong tim những kỷ niệm ngày xưa
Mà giờ đây ví như những hạt mưa
Tầm tay với càng xa, càng xa mãi
Đọc tin tức thấy lòng mình thắt lại
Môi khô đi trong tiếng nấc không tên
Ôi bất hạnh, ngay cả những tiếng rên
Cũng không giám Tự Do Rên như thú
Độc Lập ơi, đập dập người chi nữa
Bao lâu nay tơi tả bởi vì đâu
Tội nghiệp mẹ lần chuổi mỗi đêm thâu
Mong Công Lý, Hoà Bình trong chính nghĩa
Bố của bạn bị bao vây bốn phía
Bị bắt giam biết sống chết ra sao
Thằng em bạn cũng phải cố vượt rào
Khi cả đám công an đang rượt bắt
Còn Chị bạn, trời cho chị đôi mắt
Đẹp long lanh như đôi mắt bồ câu
Sao ai nỡ đấm mắt chị thâm, sâu
…Để trả giá cho Tự Do Tín Ngưỡng.
Thượng Đế ơi, xin đoái thương nhìn xuống
Hãy coi xem bao nước mắt đầy vơi
Lưu đày xưa Do Thái dân của Người
Chúa đã cho Moisen làm thủ lãnh
Thì giờ đây Việt Nam không dám sánh
Với dân Người trong Cựu Ước ngày xưa
Nhưng Người thương…với hoàng cảnh đẩy đưa
Thay lịch sử qua một trang mới nhất
Dù “Pharaon kia” có cứng đầu hống hách
Khi tai ương, hay mất mác người thân
Đến lúc đó họ cũng phải chùng chân
Cho dân Người vượt qua lòng biển đỏ
“Pharaon kia” có đảo điên ngoan cố
Dân Việt Nam vẩn ngóng cổ đợi trông
Chỉ một đêm Thánh Linh Chúa tin thông
Tiêu diệt hết kẻ ra tay bắt Chúa
Còn một điều con xin Người lần nữa
Đấng An Ủi, Đấng Sức Mạnh, Khôn Ngoan
Xin hãy đến với những kẽ lầm than
Trên mỗi người mang danh Người chiến thắng
Dù đòn roi, ngục tù hay xỉ mắng
Dù khổ đau hay đói rét, cô đơn
Dù tra tấn, vu vạ hay gông cùm
Xin Người vác cho họ một phân nữa
Người Công Giáo không có gì, ngoài Chúa
Lời thiết tha, đẹp lòng Chúa thương ban
Vì lời kinh …xin bóng tối vội tan
Để khổ đau loài người trong hữu hạn….
Ta cúi mặt cho vơi dòng tâm sự
Dạ chẳng buồn, sao nghe mặn đầu môi
Việt Nam ơi ! Đất nước của tôi ơi
Sách vở nào ghi cho tròn lịch sử?
Hồn thiêng núi sông vẻ vang một thuở
Ta hãnh diện làm con của Dân Nam
Hơn bốn ngàn năm những giọt máu vẫn loang
Máu mặn nồng….lan xa qua đất Mỹ
Ta xót xa thấy lòng đau thấm thía
Lệ chưa rơi nhưng đôi mắt rát cay
Nghe trong cổ nghẹn ứ mổi phút giây
Không thốt lên chữ Việt Nam lần nữa…
Ôi quê hương, mảnh đất buồn chan chứa
Gói trong tim những kỷ niệm ngày xưa
Mà giờ đây ví như những hạt mưa
Tầm tay với càng xa, càng xa mãi
Đọc tin tức thấy lòng mình thắt lại
Môi khô đi trong tiếng nấc không tên
Ôi bất hạnh, ngay cả những tiếng rên
Cũng không giám Tự Do Rên như thú
Độc Lập ơi, đập dập người chi nữa
Bao lâu nay tơi tả bởi vì đâu
Tội nghiệp mẹ lần chuổi mỗi đêm thâu
Mong Công Lý, Hoà Bình trong chính nghĩa
Bố của bạn bị bao vây bốn phía
Bị bắt giam biết sống chết ra sao
Thằng em bạn cũng phải cố vượt rào
Khi cả đám công an đang rượt bắt
Còn Chị bạn, trời cho chị đôi mắt
Đẹp long lanh như đôi mắt bồ câu
Sao ai nỡ đấm mắt chị thâm, sâu
…Để trả giá cho Tự Do Tín Ngưỡng.
Thượng Đế ơi, xin đoái thương nhìn xuống
Hãy coi xem bao nước mắt đầy vơi
Lưu đày xưa Do Thái dân của Người
Chúa đã cho Moisen làm thủ lãnh
Thì giờ đây Việt Nam không dám sánh
Với dân Người trong Cựu Ước ngày xưa
Nhưng Người thương…với hoàng cảnh đẩy đưa
Thay lịch sử qua một trang mới nhất
Dù “Pharaon kia” có cứng đầu hống hách
Khi tai ương, hay mất mác người thân
Đến lúc đó họ cũng phải chùng chân
Cho dân Người vượt qua lòng biển đỏ
“Pharaon kia” có đảo điên ngoan cố
Dân Việt Nam vẩn ngóng cổ đợi trông
Chỉ một đêm Thánh Linh Chúa tin thông
Tiêu diệt hết kẻ ra tay bắt Chúa
Còn một điều con xin Người lần nữa
Đấng An Ủi, Đấng Sức Mạnh, Khôn Ngoan
Xin hãy đến với những kẽ lầm than
Trên mỗi người mang danh Người chiến thắng
Dù đòn roi, ngục tù hay xỉ mắng
Dù khổ đau hay đói rét, cô đơn
Dù tra tấn, vu vạ hay gông cùm
Xin Người vác cho họ một phân nữa
Người Công Giáo không có gì, ngoài Chúa
Lời thiết tha, đẹp lòng Chúa thương ban
Vì lời kinh …xin bóng tối vội tan
Để khổ đau loài người trong hữu hạn….