Tri Thức Công Giáo Với Sự Thật – Công Lý – Hòa Bình

Thư gửi cộng đoàn sinh viên TGP Hà Nội

Lời đầu tiên cho tôi được gửi tới các bạn sinh viên tổng giáo phận lời cám ơn chân thành, sâu lắng. Tôi cám ơn các bạn vì các bạn đã cho tôi được nhìn nhận lại chính bản thân mình, một bài học đáng quí trong cuộc đời, bài học của sự cầu nguyện, tin tưởng, phó thác trong Thiên Chúa.

Thật sự xúc động, tâm trạng xen lẫn giữa niềm vui và nỗi buồn, giữa hân hoan vui sướng cùng chút gì đó đau trong tâm hồn, tiếc nuối. Đó là những tâm trạng của tôi trong đêm văn nghệ mừng đại hội truyền thống sinh viên tổng giáo phận Hà Nội lần thứ 12. Một cảm nhận đó là tất cả những con người có mặt trong đêm văn nghệ đều có cảm giác như tôi. Đấy là một sự chắc chắn. Một người bạn chưa tin Chúa đứng bên tôi đã phải thốt lên “Ôi, các bạn sinh viên công giáo thật tuyệt vời, các bạn thật có phúc vì các bạn là những sinh viên công giáo” sau tiết mục cầu nguyện cho “Sự Thật – Công Lý – Hòa Bình” của nhóm sinh viên đến từ vùng đất miền trung – Cộng đoàn Vinh tại Hà Nội. Đúng, quả thật một tác phẩm tuyệt vời, một tác phẩm rúng động lòng người. Một tác phẩm mặc dù các bạn chỉ diễn lại trên sâu khấu khi nó đã diễn ra thực tế. Một thực tế phũ phàng, đau xót đến tuột cùng của niềm tin, của đạo đức, của văn hóa đời sống xã hội. Tiết mục mà các bạn diễn lại trên sân khấu đã khiến cho hàng nghìn tâm hồn trẻ trung phải đau đáu, hàng nghìn cặp mắt phải ngấn lệ. Theo dòng cảm xúc của tôi có thể gọi tiết mục của các bạn là “Cha tôi, anh em tôi bị đánh đập, bỏ tù” hoặc “Người tu hành bị đánh đập, bỏ tù”. Khái quát hơn “Tôn giáo bị đàn áp, bách hại” Ngay thời đại văn minh này, ngay trong thiên niên kỷ thứ ba. Thiên niên kỷ mà loài người đang quay về với tâm linh, quay về với tôn giáo. Nhưng ở đất nước của chúng ta vẫn bị quan quân vô thần bách hại, đàn áp, bắt bớ cùng bỏ tù.

Chúng ta đang sống trong tháng kính các Thánh Tử Đạo Việt Nam. Lịch sử đã để lại cho chúng ta hàng ngàn, hàng vạn chứng nhân đã anh dũng hi sinh vì đạo Chúa. Họ đã đổ máu đào dưới lưỡi gươm của quân quan mọi thời, đó là những anh hùng đã sống trong niềm tin và chết cho niềm tin – Niềm tin vào Thiên Chúa. Những trang lịch sử hào hùng. Ngày nay, trong một thế giới văn minh, tiến bộ, niềm tin tôn giáo đang triển nở nơi nơi. Mọi dân, mọi nước đang ra sức tìm về giá trị thực của cuộc sống bằng việc họ đến với những niềm tin tôn giáo. Nhưng ở đất nước chúng ta, vẫn luôn hiện hữu những đau khổ, thậm chí đổ máu mà các tôn giáo đang phải gánh chịu. “Còn gì đau hơn cho một xã hội, một chế độ đối xử với tôn giáo bằng dùi cui, hơi cay, bạo lực và nhà tù” – đó là câu nói thốt lên từ một người làm văn hóa mà tôi vô tình đã bắt gặp trong đêm văn nghệ. “Tri thức trẻ thật sự đau lòng và xót thương, lo lắng cho tương lai của đất nước với đạo đức xã hội bị xuống cấp trầm trọng do cách hành xử của chính quyền đối với tôn giáo” – câu nói của một sinh viên không theo đạo khi nhìn thấy cảnh Linh mục và giáo dân bị đánh đập, đàn áp.

Lại nói về tác phẩm mà các bạn đã làm nên. Với sự xuất hiện của những con người cùng khổ trong xã hội, những con người tội lỗi, những con người bất mãn, những con người yếu đuối, những con người chất phát, hiền lành. Tất cả những thành phần đó đã được sống trong sự thật, được yêu thương nhau, được sự nâng đỡ tinh thần trong sứ vụ của linh mục, cao trọng hơn hết là trong tình yêu của Thiên Chúa. Cao trào của tác phẩm là sự thật, hiệp nhất, yêu thương luôn là khí cụ làm cho phường quỉ dữ khiếp sợ. Chúng kinh sợ vì sự thật, hòa bình, công lý, có ánh sáng thì chúng sẽ không còn hoành hành trong bóng tối để gây ra tội ác cho con người. Vì thế chúng dùng đủ mọi mưu ma trước quỉ để cám dỗ, không cám dỗ được chúng dùng những nanh vuốt, nọc độc mà đánh đập, đàn áp tan tác con cái của Chúa. Ôi, những giọt máu đã đổ ra vì tình yêu, sự thật, vì ánh sáng công lý. Cha của chúng ta – những linh mục kính yêu đã đổ máu đào vì đàn chiên, những anh em của chúng ta đã đổ máu và bị giam cầm vì tin yêu sự thật và bước theo ánh sáng của Thiên Chúa. Kết thúc trong niềm vui hân hoan, trong sự yêu thương và hiệp nhất, trong hạnh phúc nơi Thiên Chúa.

Thái Hà – Tòa Khâm Sứ

Tôi xúc động và lặng người vì đau đớn trong tâm hồn khi nhớ lại biến cố Thái Hà – Tòa Khâm Sứ rồi đến Tam Tòa. Trong biến cố đau thương tại Thái Hà – Tòa Khâm Sứ. Những vị mục tử tốt lành của chúng ta đã bị nhà cầm quyền lên kế hoạch bôi nhọ, xuyên tạc, vu khống, chụp mũ đủ thứ tội qua những tên “Bút Máu Tanh Người”. Nhưng các ngài đã chiến thắng, những chiến thắng mà Thiên Chúa đã sắp định. Chính những đau thương này mà các ngài đã được nâng lên tầm cao mới, khắc ghi vào trái tim của con dân Thiên Chúa, của những yêu yêu mến sự thật, yêu chuộng công lý, và khao khát sự tự do. Anh chị em của chúng ta đã đau đớn về thể xác lẫn tinh thần vì bị nhà cầm quyền dùng những thủ đoạn bỉ ổi để đánh đập và đàn áp. Họ đã phải chịu những trận dùi cùi, lựu đạn cay, họ đã bị bắt bớ, cầm tù và bị đưa ra tòa. Nhưng cuối cùng sự thật đã chiến thắng như Chúa đã chiến thắng sự chết trên cây Thánh Giá để chuộc tội chúng ta. Họ đã chiến thắng vang khúc khải hoàn trong những nhành lá Thiên Tuế, trong tiếng hò reo, trong sự chờ đợi, yêu thương của hàng vạn trái tim, hàng triệu tâm hồn yêu sự thật qua hai phiên tòa cộng sản đối với 8 giáo dân Thái Hà.

Tam Tòa

Tinh thần xác quyết, tin yêu vào Chúa, bước theo con đường sự thật, dõi theo ánh sáng đích thực lại một lần nữa được giương cao, oai hùng trong đau khổ của giáo xứ Tam Tòa. Ngày 20/07/09. Cha của chúng ta, anh chị em của chúng ta lên tiếng để lấy lại công lý cho giáo hội, cho cha ông. Họ hiệp nhất trong tinh thần bền vững, lấy lại đất đai, tài sản, nhà thờ mà ông cha họ, giáo hội đã để lại cho họ. Những thứ này thuộc về họ và họ đáng được hưởng, họ cần có nơi để sinh hoạt tôn giáo, họ cần có ngôi thánh đường để phụng thờ Thiên Chúa. Nhưng họ đã bị dẫm đạp, bị đàn áp và bắt bớ. Họ chịu trận như những gì đã xảy ra tại Thái Hà và hơn thế nữa. Những hình ảnh được ghi lại cho lịch sử phán xét, những hình ảnh để đời cho thế hệ mai sau thấy được cha ông chịu đau khổ thế nào vì niềm tin, vì sự thật trong một xã hội, một chế độ mà chúng ta đang trải qua. Cũng như bây giờ, khi chúng ta đang suy gẫm về máu Thánh Tử Đạo đã đổ ra trong chế độ phong kiến. Chúng ta xót thương và đồng cảm khi thấy những em bé mếu máo, những cô gái, bà mẹ bị lôi đi trong đau đớn, không một ai mà chúng không tha, từ già tới trẻ, từ người lớn đến trẻ thơ. Chúng ta thấy Cha của chúng ta – Linh mục bị toe toét máu đầu do “quần chúng tự phát…tiền” bố ráp, đánh đập một cách ngang nhiên, bị khước từ khi vào viện... Nhưng họ đã chiến thắng, họ chiến thắng hiển hách mà chúng ta có thể cảm nhận. Hàng triệu người sát cánh bên họ, cả giáo hội hiệp thông cùng với họ. Thánh Lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời của giáo phận Vinh ngày 15/8/2009, với hơn hai trăm nghìn con người có mặt trong thánh lễ cùng cất vang một lời yêu thương, cùng một tâm nguyện dâng lên cho Mẹ “Cầu nguyện cho giáo dân Tam Tòa bị công an Quảng Bình đánh đập và bắt giữ”. Những biến cố đau thương đó Thiên Chúa đã cho con cái của Chúa vang khúc khải hoàn. Ngay chính những biến cố đau thương đó, tình Yêu Thương, sự Hiệp Nhất trong Giáo Hội Công Giáo Việt Nam được gắn kết và thể hiện mạnh mẽ nhất. Không một thế lực ma quỉ nào có thể chọc thủng, chia rẽ khối tình yêu hiệp nhất vô tận này. Đấy là sức mạnh của Thiên Chúa và dân người, là chiến thắng toàn diện trong khí cụ Hòa Bình – Công Lý – Sự Thật, trong kinh nguyện và hành động.

Sự gắn kết giữa Thiên Chúa và chúng ta cũng là sự gắn kết giữa những Linh mục được Thiên Chúa tuyển chọn với chúng ta. Hiệp thông trong đau khổ để mừng vui trong hạnh phúc viên mãn nơi Thiên Chúa. Chúng ta hãy tiến bước theo Chúa đi trong ánh sáng, để kiếm tìm Công Lý – Hòa Bình – Sự Thật ngõ hầu mỗi người được Thiên Chúa xót thương và là chứng nhân của Chúa giữa cuộc đời, giữa xã hội đang thiếu thốn, mất đi Công lý – Sự Thật – Hòa Bình.

Hà Nội 18/11/09

Paulus Lê Sơn