Đêm chia đôi ngả tù, đời
Chàng sau song sắt, rã rời hồn em
Nhện giăng lần mối kiếm tìm
Mịt mù non nước bao đêm treo sầu
Tình anh dệt lối nghìn sau
Lòng em se thắt rụng sầu năm canh
Anh ơi, em ngủ sao đành
Mộng bình thường nước non mình vợi xa!
Trăng khuya sương lệ nhạt nhòa
Đêm nay anh có nhớ nhà không anh?
Con hay trở giấc mộng lành
Chắc anh còn thức gọi thầm trong đêm?!
Hà-Nội ray rứt nỗi niềm
Hà-Vũ thổn thức trong tim tình người!