GỌI GIA-CÔ-BÊ VÀ GIOAN
Ngồi buồn nhớ chuyện ngày qua,
Giắc, Gioan khắc khoải nhìn ra chân trời.
Biết con tâm sự rối bời,
Thân sinh dặng hắng nhủ vời hai con :
”Trông chi coi bộ mỏi mòn,
Còn người còn nước còn non ngại gì ?
Nhanh tay buộc lại phao chì,
Vá xong tấm lưới rồi đi thăm dò.
Si-mon được mẻ cá to,
1210.Đúng là phép lạ trời cho rõ ràng.
Bỗng nghe tiếng gọi dịu dàng :
”Giắc, Gioan hãy kíp lên đàng theo Ta.”
Rời thuyền từ biệt cha già,
Anh em hăng hái xông pha vào đời.
Dõi theo chân Chúa không rời,
Rừng sâu không ngại, biển khơi chẳng nề.
Ngồi buồn nhớ chuyện ngày qua,
Giắc, Gioan khắc khoải nhìn ra chân trời.
Biết con tâm sự rối bời,
Thân sinh dặng hắng nhủ vời hai con :
”Trông chi coi bộ mỏi mòn,
Còn người còn nước còn non ngại gì ?
Nhanh tay buộc lại phao chì,
Vá xong tấm lưới rồi đi thăm dò.
Si-mon được mẻ cá to,
1210.Đúng là phép lạ trời cho rõ ràng.
Bỗng nghe tiếng gọi dịu dàng :
”Giắc, Gioan hãy kíp lên đàng theo Ta.”
Rời thuyền từ biệt cha già,
Anh em hăng hái xông pha vào đời.
Dõi theo chân Chúa không rời,
Rừng sâu không ngại, biển khơi chẳng nề.