THIÊN THẦN HIỆN RA VỚI CÁC BÀ

Lòng đang vơ vẩn lo âu,
Hai người xuất hiện từ đâu lại gần.
Xiêm y tuyết dợn trắng ngần,
Miệng hoa ngâm khẽ mấy vần thanh tao :
”Các bà lo nghĩ gì nào,
Tìm ai đầu óc như bao sương mù ?
Phải chăng tìm Chúa Giêsu,

9220. Bị người Do Thái căm thù đóng đinh ?”
Các bà cúi mặt làm thinh,
Nỗi e cứng miệng, nỗi kinh ngại lời.
Tiếng Thần như gió đưa hơi :
Tìm đâu âm phủ ra người dương gian ?
Chúa đà sống lại vinh an,
Hết cơn bỉ cực khải hoàn từ đây.
Hãy xem rõ lại mộ Thầy,
Thánh Nhan rời khỏi nơi nầy chưa lâu.
Bình tâm nén mối u sầu,

9230. Nhớ Lời Chúa phán từ đầu mà suy.
Rằng : “Con Người sẽ đến kỳ
Bị quân dữ bắt đem đi gia hình,
Chịu khổ nhục, chịu đóng đinh,
Ba ngày sống lại hiển vinh bội phần.
Thôi thì hãy kíp lui chân,
Bảo Phê-rô với môn nhân các người,
Hứa lời Ngài chẳng quên lời
Hẹn ngày tái ngộ dưới trời Ga-li.
Các bà mừng rỡ chạy đi,

9240. Báo cho môn đệ những gì thấy nghe.
Các ông đầu óc nặng nề,
Kẻ cười nhẹ dạ, người chê điên rồ.