THIÊN CHÚA QUAN PHÒNG

Đừng vì thân xác lo phiền,

1690. Đừng vì vật chất mà quên tinh thần.

Cơm ăn áo mặc dù cần,

Sao bằng sự sống bản thân con người ?

Hãy xem chim chóc trên trời,

Không gieo không gặt mà đời vẫn vui.

Con chim được Chúa dưỡng nuôi,

Con người quí trọng bị vùi dập sao ?

Dù con lo lắng thể nào,

Có thêm được một tấc cao cho mình ?

Hãy xem hoa huệ tươi xinh,

1700. Ai may ai mặc nên hình xinh tươi ?

Sa-lô-mong tiếng hơn người,

Lụa là mặc kém gấp mười cỏ bông.

Xem loài hoa dại ngoài đồng,

Sớm còn tối mất chẳng trông ra gì.

Thế mà lượng cả từ bi,

Vẫn cho mặc đẹp huống chi con người ?

Con người trọng gấp mấy mươi,

Lại không được phúc cao vời hơn sao ?

Ôi ! Lòng tin kém dường nào,

1710. Giống như kẻ ngoại lo vào lo ra.

Lo ăn mặc, lo cửa nhà,

Lo cau trổ muộn lo già hết duyên.

Lòng Cha từ ái vô biên,

Biết con cần thiết thường xuyên những gì.

Hãy tìm Nước Chúa trước đi,

Ngoài ra để Chúa tùy nghi an bài.

Thôi đừng lo đến ngày mai,

Không ai vẽ được tương lai cho mình.

Ngày nào việc ấy phân minh,

1720. Ngày mai thì có chương trình ngày mai.