Chúa Nhật V Thường Niên Năm A
“Các con là ánh sáng thế gian… Sự sáng của các con phải chiếu giãi ra trước mặt thiên hạ, để họ xem thấy những việc lành của các con mà ngợi khen Cha các con trên trời”.
Bạn và tôi đều là ánh sáng, bởi chính Chúa Giêsu đã khẳng định như thế. Đã là ánh sáng thì không thể che dấu. Ánh sáng thì phải soi, phải rọi. Ở đâu có bóng tối, dù cho bóng tối dày đặc cách mấy, chỉ cần đốt lên một đốm lửa, sẽ phá tan bóng tối.
Nếu chúng ta là ánh sáng của trần gian thì hãy đốt lên ngọn lửa đức tin, đi vào mọi góc tối của cuộc đời, để Chúa Kitô được biết đến, Thiên Chúa được tôn thờ.
Nhưng làm sao để có thể thắp sáng đức tin đi vào cuộc đời? Chúa Giêsu không dừng lại ở lời khẳng định “các con là ánh sáng”, nhưng Người vạch ra cho ta thấy ánh sáng đức tin là gì? Và thắp sáng đức tin để đi vào cuộc đời là thế nào?
Đó là “việc lành của các con”. Nhưng “việc lành của các con” cần được “chiếu giãi ra”, nhờ đó “mọi người xem thấy mà ngợi khen Cha các con trên trời”.
Chắc chắn không ai trong chúng ta, từ thuở nhỏ, lại không quá quen với trò chơi lấy mảnh gương soi, chạy ra sân đón ánh nắng mặt trời, rọi vào nhà, hay một nơi tối nào đó. Anh sáng mặt trời phản chiếu qua tấm gương, làm sáng lên trong căn nhà hay trong bóng tối.
Hình ảnh ánh sáng mà chúng ta phải trở nên là như thế: Nhận lấy đức tin, qua bí tích rửa tội để được đồng hình đồng dạng với Chúa Giêsu trở nên con Thiên Chúa; nhận lãnh Lời Thiên Chúa từ nơi một con người mang tên Giêsu, là ánh sáng thật, là sự sáng nguồn mọi sự sáng, chúng ta cũng trở thành ánh sáng tiếp bước Chúa Giêsu, chiếu sáng trần gian.
Lý thuyết là vậy: nhận lấy ánh sáng đức tin từ nơi Chúa Kitô, chúng ta sẽ là ánh sáng cho anh chị em mình. Nhưng trong đời sống thường ngày, bởi nhiều lý do khác nhau, hay bởi ta chưa siêng năng, cũng có thể ta cứ mải để cuộc đời cuốn trôi mình, thay vì mình thánh hóa nó, vì thế ánh sáng đức tin của ta đã quá lu mờ, quá tối tăm, chẳng những không thể chiếu sáng, có khi còn trở nên gương mù, gương xấu.
Chẳng hạn, một ngày nào, ngưới bạn thân giới thiệu một cuốn phim không lành mạnh, biết mình là Kitô hữu, ta có dám thẳng thắn chối từ, hay vì cả nể, ta cứ mặc cho bạn mình dẫn lối đi vào sự tối tăm?
Ta có can đảm đứng ngoài cuộc cứ để mình dính bén vào một đường dây tội phạm như trộm cắp, buôn lậu, lừa đảo, tham lạm của công, hối lộ, bóc lột, chèn ép dân lành…
Cả một tổ chức được hình thành nhằm trả thù, bạo động, gây rối, cướp giật..., ta có dám nói “không”, dù biết rằng, hành động ấy có thể gây nguy hiểm cho mình vì không đi chung đường với tội phạm?...
Và biết bao nhiêu hình thức phạm tội khác như cái bẩy đang giăng mắc trong cuộc đời, chỉ chờ đợi chụp lấy, lôi ta ra khỏi lòng yêu mến Thiên Chúa. Hay vì đồng tiền, ta lại bán mình cho tội. Hoặc vì ta đã quá quen với việc phạm tội, quá quen làm bạn cùng bóng tối, nên đã mất hết can đảm, lương tâm không còn nhạy bén, chẳng thể nào rút mình ra khỏi lối mòn của tội lỗi?
Vì thế, giờ đây, xét lại bản thân, ta chẳng công trạng, ngược lại còn có quá nhiều những lỗi nghịch cùng Chúa, cùng anh chị em của mình... Nếu để xảy ra như thế, thì thật là bi đát, thật là nguy hiểm. Bi đát và nguy hiểm khôn cùng.
Bạn thân mến, tách mình khỏi những dính bén của cám dỗ, của sự dữ và tội lỗi, chính là lúc chúng ta đã tỏa ánh sáng đức tin. Nếu mỗi Kitô hữu, dù chỉ là một đốm sáng, thì khi mọi Kitô hữu đều biết chiến đấu để vươn lên trong sự thánh thiện, sẽ trở thành một khối lửa tỏa sáng lớn vô cùng, đủ để phá tan bóng tối trong cuộc đời.
Chúng ta hãy thành tâm tạ lỗi trước Chúa. Tạ lỗi về những lỗi lầm, những manh nha đưa mình vào sự dữ, những thói hư tật xấu, hay cả thói quen phạm tội… của bản thân và cả của anh chị em, của biết bao nhiêu người đang ngụp lặn trong bóng tối của trần thế.
Một lần nhìn lại bản thân cũng như nhìn lại đời sống nhân loại cách chung, để mỗi chúng ta, cố gắng hết sức đổi mới đời sống, nên chứng tá cho Chúa giữa trần đời. Đó chính là thắp lên và làm cho chiếu tỏa ánh sáng đức tin. Thứ ánh sáng cần thiết đưa ta vào chính sự sống của Thiên Chúa, điều mà Chúa Giêsu đã dạy: “Các con là ánh sáng thế gian… Sự sáng của các con phải chiếu giãi ra trước mặt thiên hạ, để họ xem thấy những việc lành của các con mà ngợi khen Cha các con trên trời”.