Chúa Nhật 6 Phục Sinh A

Cv 8,5-8.14-17; 1 Pr 3,15-18; Ga 14,15-21

I. HỌC LỜI CHÚA

1. TIN MỪNG: Ga 14,15-21

(15) Nếu anh em yêu mến Thầy, anh em sẽ giữ các điều răn của Thầy. (16) Thầy sẽ xin Chúa Cha và Người sẽ ban cho anh em một Đấng Bảo Trợ khác, đến ở với anh em luôn mãi. (17) Đó là Thần Khí sự thật, Đấng mà thế gian không thể đón nhận. Vì thế gian không thấy và cũng chẳng biết Người. Còn anh em biết Người, vì Người luôn ở giữa anh em và ở trong anh em. (18) Thầy sẽ không để anh em mồ côi. Thầy đến cùng anh em. (19) Chẳng bao lâu nữa, thế gian sẽ không còn thấy Thầy. Phần anh em, anh em sẽ được thấy Thầy, vì Thầy sống và anh em cũng sẽ được sống. (20) Ngày đó, anh em sẽ biết rằng Thầy ở trong Cha Thầy, anh em ở trong Thầy, và Thầy ở trong anh em. (21) Ai có và giữ các điều răn của Thầy, người ấy mới là kẻ yêu mến Thầy. Mà ai yêu mến Thầy, thì sẽ được Chúa Cha của Thầy yêu mến. Thầy sẽ yêu mến Người ấy, và sẽ tỏ mình ra cho người ấy”.

2. Ý CHÍNH:

Bài Tin Mừng hôm nay trích trong bài diễn từ giã biệt của Đức Giê-su trước khi chịu khổ nạn, phục sinh và lên trời với Chúa Cha. Trong thời gian vắng mặt, Đức Giê-su hứa sẽ ban cho các Môn đệ một Đấng Bảo Trợ khác là Chúa Thánh Thần để ở với các ông luôn mãi. Người cũng hứa sẽ không bỏ mặc các ông mồ côi, nhưng sẽ hiện diện bên các ông một cách thiêng liêng. Những ai thực sự yêu mến Người thì phải tuân giữ các giới răn của Người. Ai làm như vậy thì sẽ được Chúa Cha yêu mến và còn được Người bày tỏ sự thật của mình ra cho họ biết.

3. CHÚ THÍCH:

- C 15-17: + Nếu anh em yêu mến Thầy…: Đối với Đức Giê-su, tình yêu không chỉ dừng lại ở tình cảm tâm hồn hay cảm xúc thể xác, mà phải được biểu lộ trong hành động vâng phục là tuân giữ các giới răn của Người, cũng như Người đã yêu mến Chúa Cha và luôn tuân giữ các lệnh truyền của Chúa Cha (x. Ga 15,10). + Đấng Bảo Trợ khác: Bảo Trợ tiếng Hy Lạp là Pa-ra-cle-tos, ám chỉ một người được mời đến để làm trạng sư bênh vực và bầu chữa cho bị cáo khi tòa án xét xử. Ở đây Thánh Thần sẽ bầu chữa cho các môn đệ, trong vụ kiện đối với thế gian trước tòa án của Thiên Chúa. Qua đó cho thấy chỉ có một Đấng Trung Gian duy nhất giữa Thiên Chúa và loài người là Chúa Giê-su (x. 1 Tm 2,5), nhưng lại có hai Đấng Bảo Trợ: Một là “Đức Giê-su Ki-tô là Đấng công chính” (x. 1 Ga 2,1), cũng là “Đấng hằng sống để chuyển cầu cho chúng ta” (x. Dt 7,25); Hai là Chúa Thánh Thần là Đấng Bảo Trợ khác (x. Ga 14,16) là “chính Thần Khí cầu thay nguyện giúp chúng ta bằng những tiếng rên siết khôn tả” (x. Rm 8,26). + Đến ở với anh em luôn mãi: Sứ mệnh cứu thế của Đức Giê-su sẽ hoàn tất khi Ngài được tôn vinh (x. Ga 7,39), nghĩa là khi Người tắt thở trên cây thập giá (x. Ga 19,30). Từ đây Người trao ban Thần Khí là Chúa Thánh Thần cho nhân loại để thực hiện một cuộc tạo thành mới. Thời kỳ của Chúa Thánh Thần sẽ kéo dài mãi đến ngày tận thế. + Thần Chân Lý: là Thánh Thần, phát xuất từ Đức Giê-su là chân lý (x. Ga 14,6), Đấng luôn nói sự thật của Chúa Cha (x. Ga 12,49) và sau khi phục sinh đã thổi hơi ban Thần Khí cho các Tông đồ (x. Ga 20,22). Thần Chân Lý đối lập với ma quỷ là cha của sự dối trá (x. Ga 8,44). + Đấng mà thế gian không thể đón nhận: Vì Thánh Thần là Thần Khí thiêng liêng, nên thế gian không thể thấy và không thể đón nhận Người. Thế gian ở đây là các đầu mục của người Do thái, những kẻ kiêu căng, ích kỷ, thù hận, không tin Đức Giê-su là Đấng Thiên Sai. Họ không biết và không muốn đón nhận Thánh Thần của Người nên họ sẽ bị chết trong tội của mình (x. Ga 8,22-24). + Còn anh em biết Người, vì Người luôn ở giữa anh em và ở trong anh em: Các Tông đồ nhờ đức tin sẽ đón nhận Thánh Thần, nên sẽ được Ngài ở cùng và dạy dỗ toàn vẹn sự thật.

- C 18-19: + Thầy sẽ không để anh em mồ côi…: Mồ côi là tình trạng con cái bị mất cha mẹ nên không có người chăm sóc nuôi dưỡng, học trò bị mất thầy nên không được ai dạy dỗ hướng dẫn. Ở đây Đức Giê-su có ý nói rằng: sau khi từ cõi chết sống lại, dù Người không còn ở với các môn đệ như hiện tại, nhưng Người vẫn luôn ở cùng các ông nhờ đức tin và ơn thánh. + Chẳng bao lâu nữa: Người hứa sẽ mau trở lại (x. Ga 16,19.22). + Thế gian sẽ không còn thấy Thầy: Đức Giê-su sắp chịu chết và người đời sẽ không còn thấy Người sau khi Người sống lại, vì từ nay Người không còn hiện diện bằng thân xác nữa. + Anh em được thấy Thầy: Thấy ở đây là bằng đức tin: tin Chúa Giê-su là Đấng Ki-tô Con Thiên Chúa. Nhờ tin, các ông sẽ được tham dự vào sự sống siêu nhiên và kết hiệp mật thiết với Người.

- C 20-21: + Ngày đó: là kiểu nói thường dùng trong Cựu Ước để chỉ ngày Chúa lại đến, tức là ngày cánh chung hay tận thế (x. Is 2,17; 4,1). + Thầy ở trong Cha Thầy và Thầy ở trong anh em: Nhờ vào sự thấy được bằng đức tin như vậy, các môn đệ sẽ khám phá ra đời sống kết hiệp thâm sâu giữa Chúa Cha và Chúa Con (x. Ga 14,11), đồng thời cũng cảm nghiệm được sự liên kết mật thiết giữa họ với Chúa Giê-su Phục Sinh bằng đức tin và ân sủng. + Ai có và giữ các điều răn của Thầy…: Lòng mến Chúa không phải chỉ dừng lại ở tình cảm và lời nói, nhưng phải được thể hiện qua hành động tuân giữ các giới răn của Thiên Chúa, nhất là sống giới răn yêu thương của Chúa Giê-su (x. Ga 13,34). + Mà ai yêu mến Thầy, thì sẽ được Cha của Thầy yêu mến…: Câu này không có nghĩa là Thiên Chúa chỉ yêu mến những ai yêu mến Chúa Giê-su, vì Thiên Chúa yêu hết mọi người và yêu họ trước (x. 1 Ga 4,10). Nhưng những ai yêu mến và vâng lời Đức Giê-su thì càng được Thiên Chúa yêu mến hơn, với danh nghĩa họ là nghĩa tử của Đức Giê-su và là chi thể của Đầu Nhiệm Thể là chính Người.

4. CÂU HỎI:

1) Đức Giê-su đòi người ta thể hiện tình yêu đối với Người thế nào?

2) Bảo trợ nghĩa là gì? Loài người chúng ta chỉ có một Đấng Trung Gian duy nhất là ai? Nhưng chúng ta lại có hai Đấng Bảo Trợ là những Vị nào?

3) Sứ mệnh cứu thế của Đức Giê-su chấm dứt khi nào? Sẽ được Đấng nào khác tiếp tục cho đến tận thế?

4) Thần Chân Lý là ai? Phát xuất từ Đấng nào? Đối lập với ai?

5) Tại sao thế gian không thể đón nhận được Thần Chân Lý? Các Tông đồ phải làm gì để đón nhận được Ngài?

II. SỐNG LỜI CHÚA

1. LỜI CHÚA: “Nếu anh em yêu mến Thầy, thì sẽ giữ các điều răn của Thầy” (Ga 14,15).

2. CÂU CHUYỆN:

1) LÒNG MẾN BIỂU LỘ QUA VIỆC CHỊU CHẾT THAY CHO MỘT NGƯỜI KHÔNG QUEN:

Vào một buổi sáng tháng 7 năm 1941, trong trại tập trung OS-WIC của Đức quốc xã tại nước Ba-lan, lính canh đã phát hiện ra đêm qua có một tù nhân vượt ngục. Theo thông lệ: mười tù nhân khác phải chịu chết thay cho kẻ đào thoát. Bấy giờ tên trưởng trại lần lượt kêu tên mười tù nhân ra xếp hàng vào hầm chết đói. Khi nghe đọc tên, từng người run rẩy sợ hãi bước ra khỏi hàng tiến ra phía trước xếp hàng. Bỗng nhiên một người trong bọn khi nghe kêu tên đã bật khóc và la to: “Ối vợ con ơi! Thế là từ nay tôi không bao giờ còn được đoàn tụ nũa rồi”.

Hàng ngàn tù nhân còn lại đều hồi hộp và mừng thầm vì được thoát chết. Đột nhiên có một tù nhân dáng người gầy yếu từ trong hàng ngũ bên trái đã ra khỏi hàng tiến đến gần viên trưởng trại. Bấy giờ tên này liền rút súng lục đeo bên người chĩa về phía người tù kia ra lệnh:

- Thằng kia, đứng lại! Mày muốn gì?

- Tôi muốn được chết thay cho một người trong mười người sắp bị chết kia.

Viên trưởng trại tỏ vẻ sửng sốt tưởng mình nghe lầm hỏi lại:

- Tại sao mày lại làm điều ngu ngốc như thế?

- Tôi là một linh mục Công Giáo không có gia đình, nên tôi tình nguyện chết thay cho người có vợ con kia.

Cuối cùng, viên trưởng trại cũng đồng ý và cho kẻ tình nguyện chết thay nhập vào hàng người tiến về hầm chết đói. Tù nhân nói trên không ai khác hơn là cha MA-XI-MI-LI-EN KÔN-BÊ. Qua việc tình nguyện hy sinh tính mạng sẵn sàng chết thay cho một người không quen, cha đã thể hiện lòng mến Chúa cách cụ thể nhất. Hành động của cha khiến cho nhiều người hiện diện, từ cai ngục đến các tù nhân đều phải nể phục. Vào ngày 10/10/1982 tại Roma Đức Thánh Cha Gioan-Phaolô II đã tấn phong cha Kôn-bê lên bậc hiển thánh để tuyên dương một người có lòng thánh thiện thực sự khi sẵn sàng hy sinh mạng sống mình cho tha nhân.

2) VÌ CHÍNH KHI HIẾN THÂN LÀ KHI ĐƯỢC NHẬN LÃNH:

Bà MA-RI-NA PI-CÁT-SÔ (Marina Picasso) là cháu của họa sĩ nổi tiếng PÁP-LÔ PI-CÁT-SÔ (Pablo Picasso). Trong thời gian từ năm 1973 đến 1975, bà liên tiếp phải chịu nhiều cái tang lớn: Ông nội mất, anh ruột tự tử, cha đột ngột qua đời. Đây thật là những mất mát không thể bù đắp, dù bà đã được thừa kế một gia sản lớn lao. Từ lúc ấy, thay vì ngồi gậm nhấm nỗi đau của mình thì bà đã dành nhiều thời gian để chăm sóc những trẻ em mồ côi không người thân thích, những trẻ lang thang bụi đời đang sống vất vưởng nơi đầu đường xó chợ. Cũng từ ngày đó bà cảm thấy có sự biến đổi lớn lao trong tâm hồn như bà tâm sự: “Nhờ ra tay giúp đỡ con em của nước này, mà tôi đã tìm lại được bản thân. Giờ đây tôi cảm thấy mình như sống lại, và tôi muốn chia sẻ sự sống mới đó cho các em”. Chính nhờ ra khỏi nỗi đau bị mất mát người thân, để cúi xuống xoa dịu nỗi đau của tha nhân mà bà Ma-ri-na Pi-cát-sô đã được sống lại về linh hồn. Khi không còn phải bận tâm lo cho bản thân, bà đã dành thời gian để quan tâm đáp ứng các nhu cầu của người khác. Nhờ đó, bà cảm thấy sự sống nơi mình được nhân lên gấp bội, đúng như lời kinh Hòa Bình của thánh Phan-xi-cô: “Vì chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh. Chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân… Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời…”

3) HIẾU THẢO BIỂU LỘ BẰNG SỰ VÂNG LỜI:

Một bé trai theo mẹ vào siêu thị sắm đồ. Tại cửa hàng quần áo may sẵn, đang lúc mẹ mải nói chuyện với nhân viên bán hàng, thì cậu con leo lên mặt bàn và với tay lấy mấy chiếc áo đang treo xuống, làm nhiều quần áo bị rơi. Thấy vậy, bà mẹ liền nắm tay của cậu con và nhẹ nhàng nói: “Không được làm thế nghe con!” Nó cúi đầu ngoan ngoãn đáp: “Vâng, thưa mẹ!” Nhưng rồi sau đó, khi mẹ đang chọn lựa các mặt hàng thì đứa con lại leo lên bàn và tiếp tục làm rơi nhiều quần áo xuống. Thấy vậy, bà mẹ vẫn kiên nhẫn nhắc nhở con: “Con không được làm như thế nữa, nghe không!” Nó lại hứa: “Dạ vâng!” Rồi một lúc sau, chứng nào tật đó, nó lại làm rớt nhiều món hàng khác xuống khiến cô nhân viên bán hàng tỏ vẻ bực bội khó chịu. Bà mẹ liền nắm chặt tay con, trừng mắt nhìn rồi chỉ ngón tay vào trán nó và nói bằng giọng nghiêm khắc: “Con đừng bao giờ làm thế nữa nghe chưa?” Đứa bé hiểu rằng lần này thì nó phải nghe theo lời mẹ dạy để không được quậy phá gây ra phiền hà bực bội cho người khác nữa. Nó nhìn mẹ, miệng mếu như muốn khóc và nói: “Mẹ, con thương mẹ mà! Sao mẹ lại la rầy con?”. Với nét mặt cương quyết, bà mẹ liền nói: “Nếu con thực sự thương mẹ, thì con phải vâng lời mẹ, không được làm trái ý mẹ nữa nghe chưa!”. Đứa bé liền ngừng khóc cúi đầu nhận lỗi và từ lúc đó đến khi ra về, nó không còn dám làm phiền mẹ và người chung quanh nữa.

Câu chuyện trên rất phù hợp với Lời Chúa trong Tin Mừng hôm nay: “Nếu anh em yêu mến Thầy, anh em sẽ giữ các điều răn của Thầy” (Ga 14,15).- “Ai giữ các điều răn của Thầy, người ấy mới là kẻ yêu mến Thầy” (Ga 14,21).

4) TÌNH THƯƠNG KHÔNG CÓ TRONG NHỮNG CON NGƯỜI ÍCH KỶ:

Truyện cổ tích Ả Rập kể rằng: Có một người bán thịt nướng tính tình keo kiệt và khó tính. Cũng vì tính khí khó ưa này nên cửa hàng của anh thường ế ẩm, dù anh đã làm đủ cách để câu khách. Một hôm có một lão ăn xin đến ngồi trên vỉa hè trước cửa hàng của anh bán thịt. Thấy những miếng thịt đang được nướng bốc mùi thơm và khói bay phía trên bếp lửa của người bán thịt, lão ta liền lấy trong bị ra một khúc bánh mì khô, lẳng lặng hơ miếng bánh phía trên bếp để khói của thịt nướng ảm vào miếng bánh rồi ăn bánh cách ngon lành. Anh chàng bán thịt nhìn thấy, liền túm áo người ăn xin đòi phải trả tiền. Người ăn xin phân trần: “Tôi đâu có ăn thịt của anh, khói thịt ám vào bánh của tôi không phải là thịt”. Anh bán thịt quát lên: “Khói thịt bay ra cũng thuộc về miếng thịt, nên lão phải trả tiền cho tôi”. Hai người tranh cãi không ai chịu ai, rồi đưa nhau ra trước cửa quan yêu cầu được xét xử. Viên quan tòa nghe xong sự việc liền truyền cho người ăn xin lấy ra một đồng bạc cắc ném xuống nền nhà phát ra một tiếng «cách », và phán quyết như sau: « Lão ăn mày được quyền hưởng khói bốc ra từ miếng thịt nướng của người bán thịt. Còn người bán thịt được quyền hưởng âm thanh phát ra từ đồng bạc cắc của lão ăn mày. Như vậy là công bằng cho cả hai bên nhé !”.

3. SUY NIỆM:

Nội dung Tin Mừng hôm nay tóm lại trong lời Đức Giê-su nhắn nhủ các môn đệ trước cuộc khổ nạn như sau: “Nếu anh em yêu mến Thầy, anh em sẽ giữ các điều răn của Thầy” (Ga 14,15). Đức Giê-su đòi môn đệ phải chứng tỏ lòng mến thực sự bằng việc tuân giữ giới răn yêu thương của Người.

1) HAI LOẠI TÌNH YÊU:

Tình yêu được phân thành hai loại là tình yêu ích kỷ vụ lợi và tình yêu quảng đại vị tha:

* Tình yêu ích kỷ: Là tình yêu giả dối, vì đối tượng không phải là tha nhân, nhưng là chính mình. Nói cách khác: người có tình yêu loại này chỉ coi người yêu như phương thế giúp họ tìm kiếm lợi ích cho bản thân mình.

* Tình yêu vị tha: Là tình yêu đích thực, thể hiện qua việc quên mình để nghĩ đến người mình yêu và làm mọi sự mang lại lợi ích cho họ.

2) BA CẤP SỐNG ĐẠO:

Dựa theo tiêu chuẩn tuân giữ lời Chúa mà các tín hữu được phân làm ba cấp như sau:

* Một là có đạo: Là những người đã chịu phép rửa tội, nhưng lại không quan tâm tìm gặp Chúa. Loại người này thường vô tâm vô tình, nhắm mắt làm ngơ trước nhu cầu của tha nhân bên cạnh, như dụ ngôn về ông phú hộ đã làm ngơ trước một La-da-rô nghèo khó bệnh tật, đang nằm ngay trước cổng nhà ông ta (x. Lc 16,19-21).

* Hai là giữ đạo: Là những tín hữu chỉ biết giữ đạo mang tính hình thức bề ngoài, mà không quan tâm đến việc sống theo Lời Chúa dạy.

* Ba là sống đạo: Là những người sống đức Tin bằng việc thực thi đức cậy và đức mến. Họ vừa siêng năng đọc kinh dự lễ, lại vừa sẵn sàng phục vụ tha nhân để chiếu sáng đức tin để làm chứng nhân của Chúa như lời Chúa Giê-su: ”Ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời” (Mt 5,16).

3) YÊU THƯƠNG BẰNG VIỆC LÀM HƠN LÀ LỜI NÓI:

a) Thánh Gio-an dạy: “Nếu ai nói: Tôi yêu mến Thiên Chúa, mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối. Vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa là Đấng họ không trông thấy được” (1 Ga 4,20). Khi yêu thương phục vụ những kẻ đói khát, bệnh tật và bị bỏ rơi là chúng ta đang yêu thương và phục vụ chính Đức Giê-su đang hiện thân nơi họ.

b) Sau đây là một số việc giúp thực hành đức bác ái mà mỗi tín hữu cần thực hiện:

- Luôn nghĩ đến người khác: Tránh thái độ ích kỷ khi chỉ biết nghĩ đến bản thân và gia đình mình, như lời Chúa phán: “Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta” (Mt 7,12).

- Năng xét đoán ý tốt và cầu nguyện điều tốt cho tha nhân như Chúa đã dạy: “Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán (x. Mt 7,1).

- Khiêm tốn sửa lỗi của mình trước khi giúp tha nhân sửa lỗi như Chúa đã quở trách các đầu mục Do Thái: “Hỡi kẻ đạo đức giả ! Lấy cái xà ra khỏi mắt anh trước đã, rồi anh sẽ thấy rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em” (x. Mt 7,4).

- Đối xử nhân hậu với những kẻ thù ghét làm hại mình, để biến thù thành bạn như lời Chúa dạy: “”Đừng chống cự người ác, trái lại, nếu bị ai vả má bên phải, thì hãy giơ cả má bên trái ra nữa” (Mt 5,39). “Hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em. Như vậy, anh em mới trở nên con cái của Cha anh em, Đấng ngự trên trời. Người cho mặt trời mọc lên soi sáng kẻ xấu cũng như người tốt, và cho mưa xuống trên người công chính cũng như kẻ bất chính” (x. Mt 5,44-45).

- Tha thứ không phải bảy lần mà tha đến bảy mươi lần bảy (x. Mt 18,21): Nghĩa là phải luôn tha thứ cho những kẻ xúc phạm đến mình, để đáng được Chúa tha tội cho mình: “Xin tha tội cho chúng con, như chúng con cũng tha cho những người có lỗi với chúng con” (x. Mt 6,12).

- Quảng đại cho đi hơn nhận lãnh như Lời Chúa phán: “Cho thì phúc hơn là nhận” (Cv 20,35).

- Năng thăm viếng để an ủi những người đau khổ bệnh tật và giúp đỡ chia sẻ cơm áo vật chất cho những người nghèo đói, cô thế cô thân.

- Quan tâm săn sóc phục vụ những người yếu đuối bệnh tật…: Đến ngày phán xét, Chúa sẽ xét xử chúng ta tùy theo cách chúng ta đã đối xử thế nào với những người nghèo khổ chúng ta gặp trong cuộc sống thường ngày (x. Mt 25,34-40)…

4. THẢO LUẬN:

Trong những ngày này bạn quyết tâm sẽ làm gì cụ thể để thể hiện lòng mến Chúa qua cách ứng xử tốt đẹp với tha nhân đang sống gần bên bạn?

5. LỜI CẦU:

LẠY CHÚA GIÊ-SU PHỤC SINH. Xin ban cho chúng con sự sống của Chúa, sự sống làm cho cuộc đời chúng con mãi xanh tươi. Xin ban cho chúng con bình an của Chúa, bình an làm cho chúng con vững tâm khi gặp sóng gió cuộc đời. Xin ban cho chúng con niềm vui của Chúa, niềm vui làm cho khuôn mặt chúng con luôn rạng rỡ tươi vui. Xin ban cho chúng con Thánh Thần của Chúa, Thánh Thần sẽ biến đổi chúng con ngày một nên giống Chúa Cha trên trời. Cuối cùng, xin giúp chúng con biết thể hiện lòng mến Chúa bằng việc thực thi giới răn yêu người như lời Chúa dạy hôm nay.

X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON