Chúa Nhật 32 Thường Niên
Mt 25, 1-13

I. TÌM HIỂU LỜI CHÚA

1) Ý CHÍNH : HÃY LUÔN TỈNH THỨC VÀ SẴN SÀNG.

Dụ ngôn mười cô trinh nữ được Đức Giê-su dùng để khuyến cáo các tín hữu phải khôn ngoan thỉnh thức và sẵn sàng chờ đón Đức Ki-tô tái lâm, hầu được chia sẻ hạnh phúc với Người trên Nước Trời. Còn những kẻ khờ dại không chuẩn bị trước , thì khi Chúa đến bất ngờ, họ sẽ không đủ điều kiện : cây đèn đức tin của người tín hữu nếu thiếu dầu ân sủng thì sẽ không cháy sáng được đức bác ái, và do đó không thể theo Đức Ki-tô vào dự bàn tiệc Nước Trời đời đời.

Ta có thể chia bài Tin Mừng làm hai phần sau :

Phần thứ nhất (c 1-6) : Dụ ngôn trình bày Hội Thánh giống như mười cô trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể là Đức Giê-su. Trong số này, phân nữa là những cô khôn, biết chuẩn bị trước bằng cách mang theo bình dầu với cây đèn. Còn phân nửa kia là những cô dại, không lưu tâm chuẩn bị trước bằng việc mang dầu theo. Vì không biết giờ chàng rể đến, và cũng không thể canh thức lâu giờ, nên các cô đều thiếp đi và ngũ cả. Nửa đêm tức là vào lúc bất ngờ nhất, thì chàng rể xuất hiện.

Phần thứ hai (c 7-13) : chỉ những cô có cây đèn cháy sáng mới được đi theo chàng rể đi dự tiệc cưới. Còn các cô khờ do đèn bị tắt và phải đi mua dầu nên đã đến trễ. Bấy giờ , khi cửa đã đóng lại, thì dù các cô có kêu xin cũng không được mở cửa cho vào phòng tiệc nữa. Rồi Đức Giê-su kết luận : "Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào, giờ nào".

2. CHÚ THÍCH :

(c 1) bấy giờ, Nước Trời sẽ giống như chuyện mười trinh nữ cầm đèn của mình ra đón chú rể :

+ Câu này không có ý nói Nước Trời giống như mười cô trinh nữ, nhưng là Nước Trời sẻ tỏ hiện và sẽ có những người giống như các cô trinh nữ trong dụ ngôn.
+ Trinh nữ : là các thiếu nữ chưa lấy chồng, chứ không ám chỉ các nữ tu sĩ .
+ Cầm đèn của mình ra đón chú rể : Dụ ngôn dựa theo phong tục cưới xin của dân Do thái thời Đức Giê-su. Việc cưới xin thường diễn ra vào ban đêm. Mấy hôm trước ngày cưới, hai bên đàng trai đàng gái đặt tiệc riêng đãi bà con bạn bè của mình. Rồi đến chính ngày lễ cưới, hai họ nhập lại chung để ăn uống vào đêm cuối cùng bên họ nhà trai. Nghi thức quan trọng nhất vào đêm rước dâu. Chập tối, chàng rể cùng các bạn phù rể cầm đuốc lên đường đến nhà đàng gái. Khi đó cô dâu và các bạn phù dâu sửa soạn cây đèn sẵn sàng chờ họ đàng trai đến. Khi chàng rể đến đón dâu đi, đám rước dâu sẽ khởi hành đi về nhà trai và về tới nhà trai thì nhập tiệc. Các cô phù dâu phải mang theo bình dầu để đèn cháy sáng thành hình tròn ánh sáng chung quanh cô dâu chú rể trong nghi thức khai mạc bữa tiệc cưới. Ở đây Đức Giê-su chỉ mượn phong tục lễ rước dâu về nhà chồng để trình bày tư tưởng này là " phải luôn canh thức và sẵn sàng". Đức Giê-su tự ví như chàng rể. Người sẽ đến lần thứ hai vào ngày tận thế để phán xét và mở tiệc cưới, ban hạnh phúc Thiên Đàng cho nhân loại. Chỉ những người khôn biểu lộ bằng thái độ tỉnh thức và sẵn sàng mới có đủ điều kiện để được hưởng hạnh phúc đời sau. Còn những người khờ dại, biểu lộ qua thái độ chuẩn bị, nghĩa là không sống tình mến Chúa yêu người, thì sẽ không được vào Nước Trời. Đồng thời dụ ngôn cũng có ý nhấn mạnh rằng : "Chàng rể Giê-su sẽ đến bất ngơ" vào giờ chết của mỗi người hay ngày tận thế chung toàn nhân loại. Do đó, mọi tín hữu phải luôn canh thức và chuẩn bị sẵn dầu đèn ngay từ khi còn sống để chờ đợi Chúa Ki-tô đến bất cứ lúc nào.

(c 2) Trong mười cô đó, thì có năm cô dại và năm cô khôn. Qủa vậy, các cô dại mang đèn mà không mang dầu theo. (c 4) Còn những cô khôn thì vừa mang đèn vừa mang chai dầu theo :

+ Năm cô dại : Vì không đem chai dầu theo, hoặc có đem theo mà bị thiếu, nên khi chàng rể đến thì đèn đã bị tắt. Là người có nhiệm vụ phải đi đón chú rể, nhưng họ đã mất cảnh giác và không chu toàn nhiệm vụ của mình. Các trinh nữ khờ dại này ám chỉ các tín hữu chểnh mảng việc đạo đức, thiếu dầu ơn thánh trong giờ chết, không có đức tin và công phúc để được gia nhập vào Nước Trời.
+ Năm cô khôn : nghĩa là những cô biết tiên liệu có đủ dầu để dùng, khi phải chờ đợi lâu. Đây là những người biết lắng nghe Lời Chúa và đem ra thực hành, giống như người xây nhà trên nền đá vững chắc (x Mt 7,24). Các cô khôn ở đây ám chỉ những người luôn có nếp sống đạo đức tốt lành trong ơn nghĩa Chúa và sống đức tin bằng sự thực hành đức bác ái, chờ ngày được Chúa gọi về Thiên đàng hưởng hạnh phúc đời đời.

(c 5) Vì chú rể đến chậm , nên các cô thiếp đi, rồi ngủ cả :

+ Vì chú rể đến chậm : Chú rể là Đức Ki-tô sẽ tái lâm vào giờ chết của mỗi người hay vào ngày tận thế chung toàn nhân loại để phán xét. Nhưng không biết thời gian đích xác sẽ đến vào lúc nào.
+ nên các cô thiếp đi, rồi ngủ cả : Thiếp đi và ngủ diễn tả sự "thức lâu chầu mỏi" và lơ là mất cảnh giác trước sự việc Chúa đến bất ngờ giống như kẻ trộm . Riêng đối với các cô khôn , thì có thể an tâm đón Chúa bất cứ lúc nào, vì đã luôn chuẩn bị trước. Cũng vậy, một người công chính và khôn ngoan thì dù Chúa có đến bất ngờ, cũng không sợ, vì họ luôn ở trong tư thế sẵn sàng, nhờ việc siêng năng lãnh các bí tích và luôn sống giới răn mến Chúa và yêu thương phục vụ tha nhân.

(c 6) Nửa đêm có tiếng la lên : "Kìa chú rể, ra đón đi!" (c 7) Bấy giờ tất cả các trinh nữ ấy đều thức dậy, và sửa soạn đèn. ( c 8) các cô dại nói với các cô khôn rằng : "Xin các chị cho chúng em chút dầu của các chị, vì đèn của chúng em tắt mất rồi !" ( c 9) Các cô khôn đáp : "Sợ không đủ cho chúng em và cho các chị đâu, các chị ra hàng mà mua lấy thì hơn " :

+ Nửa đêm : Là thời gian nối tiếp giữa ngày hôm trước với ngày hôm sau, ám chỉ giờ chết là sự chuyển tiếp từ cuộc sống trần gian sang cuộc sống mới mai sau. Ngoài ra nửa đêm còn là lúc người ta dễ ngủ say nhất và mất cảnh giác nhất.
+ Kìa chú rể, hãy ra đón đi : Chú rể ám chỉ chúa Ki-tô. Người sẽ đến với mỗi người chúng ta trong giờ chết hay với chung toàn nhân loại trong ngày tận thế.
+ Xin các chị cho chúng em chút dầu của các chị: Tới lúc chết các cô dại mới ý thức sự dại khờ của mình thì đã quá muộn. Vì lúc đó chẳng còn có thể nhờ cậy ai giúp đỡ cho mình được nữa.
+ Các chị ra hàng mà mua lấy thì hơn : Chính khi họ đi mua dầu là lúc chú rể đến. Câu này diễn tả ý Đức Giê-su là đừng đợi tới sau khi chết mới ăn năn sám hối. Vì bấy giờ không kịp để sám hối nữa. Do đó, cần phải ăn năn sám hối và sống theo Chúa ngay từ khi còn đang sống.

(c 10) Đang lúc các cô đi mua, thì chú rể tới, và những cô đã sẵn sàng được đi theo chú rể vào dự tiệc cưới. Rồi người ta đóng cửa lại :

+ Những cô đã sẵn sàng được đi theo chú rể vào dự tiệc cưới : Các cô gái này tượng trưng cho những người đang sống kết hiệp với Chúa. Họ luôn sẵn sàng ra đón Đức Ki-tô đến bất cứ lúc nào.
+ Và cửa đóng lại : Diễn tả một sự chấm dứt về số phận của mỗi người. Những ai được vào dự tiệc cưới thì được hưởng hạnh phúc muôn đời. Còn những kẻ ở ngoài thì sẽ không bao giờ được vào trong Nước Trời ấy nữa.

(c 11) Sau cùng, mấy trinh nữ kia cũng đến gọi : "Thưa ngài, thưa Ngài! Mở cửa cho chúng tôi với!":

+ Thưa Ngài xin mở cửa cho chúng tôi : Lời kêu xin này nhắc lại "bài giảng trên núi". Trong đó, Đức Giê-su phán : "Không phải bất cứ ai thưa với Thầy : Lạy Chúa, Lạy Chúa ! là được vào Nước Trời cả đâu ! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi" (Mt 7,21). Cũng như dụ ngôn về khách được mời tham dự tiệc cưới. Những kẻ vào dự tiệc mà không mặc y phục lễ cưới, thì sẽ bị loại ra bên ngoài (x Mt 22,13).
+ Cũng như mấy cô trinh nữ khờ dại đi mua dầu về trễ đã không vào Nước Trời, thì các người cố tình chống lại Chúa, hoặc tin Chúa nhưng không thực hành bác ái yêu thương là chia sẻ cơm áo và phục vụ tha nhân, thì sau khi chết sẽ bị loại ra khỏi Nước Trời đời đời.

(c 12) Nhưng Người đáp : "Tôi bảo thật các cô, Tôi không biết các cô !". (c 13 ) Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào, giờ nào :

+ Tôi không biết các cô : Câu nói này có tính nghiêm khắc cứng rắn, diễn tả giờ chết là giờ phán xét công thẳng. Những ai không sống trong ơn nghĩa của Chúa thì sẽ không được gia nhập vào trong Nước Trời đời sau.
+ Vậy anh em hãy canh thức : Đây là chủ đích của Đức Giê-su khi nói dụ ngôn này cho các thính giả đang nghe.
+ Vì anh em không biết ngày nào giờ nào : Nghĩa là không biết giờ Chúa gọi hay giờ chết của mình. Do đó, cần phải luôn tỉnh thức sẵn sàng. Chính thái độ tỉnh thức sẵn sàng này sẽ giúp người ta dễ dàng sống trong ơn nghĩa Chúa và làm được nhiều việc lành phúc đức hơn.

II. HỌC SỐNG LỜI CHÚA

1) LỜI CHÚA : "Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào giờ nào" (Mt 25,13).

2) CÂU CHUYỆN :

GẶP CHÚA TRONG NHỮNG NGƯỜI NGHÈO ĐÓI CHUNG QUANH :

Một buổi sáng nọ, người ta thấy bác thợ đóng giày thức dậy rất sớm. Bác ta dọn dẹp cửa hàng cho sạch sẽ và gọn gàng tươm tất, rồi sau đó bác vào trong phòng khách chờ đợi đón vị khách quý là Chúa Giê-su, mà đêm vừa qua bác đã được Người hiện ra cho biết rằng Người sẽ đến thăm bác trong ngày hôm nay.

Bất chợt bác nghe tiếng gõ cửa. Bác rất hồi hộp và vui sướng, vì không ngờ Chúa lại đến sớm như vậy. Khi mở cửa ra thì người đang đứng trước cửa không phải là Chúa, mà là người đưa thư quen thuộc. Mặt mũi ông ta tím tái vì thời tiết bên ngoài rất lạnh. Bác liền mời người đưa thư đến ngồi bên lò sưởi cho ấm, rồi bác nấu nước pha một bình trà nóng mời khách. Sau khi tiễn người đưa thư, bác thợ giày tiếp tục chờ đợi.

Nhìn qua cửa sổ, bác thấy một bé gái khoảng mười tuổi đang đứng khóc ngoài hiên nhà. Bác ra mở cửa gọi em vào trong nhà hỏi chuyện. Em cho biết em đang đi vào rừng kiếm củi về nấu nước xông cho mẹ em đã trúng cảm nặng từ hai ngày nay. Rồi em gặp trời mưa tuyết. Tuyết rơi phủ trắng mặt đất, khiến em không thể tìm ra lối về nhà. Nghe vậy, bác thợ giày vội lấy giấy bút viết vài chữ để lại trên cánh cửa ra vào báo cho vị khách quý biết mình phải giúp đưa em nhỏ về nhà. Khi kiếm ra nhà và nhìn thấy tình cảnh của mẹ em đang đau nặng mà không người săn sóc thuốc men, bác tình nguyện đưa bà đến thầy thuốc bắt mạch ra toa và mua thuốc rồi đưa bà trở về nhà. Khi thấy tình trạng cơn bệnh của bà đã ổn, bác trở về nhà mình vào khoảng nửa đêm và nằm vật ra giường ngủ say.

Rồi trong giấc ngủ, bác lại gặp được Chúa, và Người đã phán với bác :

"Ta cám ơn con, vì hôm nay con đã đón Ta vào nhà để sưởi ấm khi Ta bị rét lạnh. Ta cũng cám ơn con vì con đã dẫn đường cho Ta về nhà an toàn. Ta còn cám ơn vì con đã chăm sóc an ủi và giúp ta chữa bệnh. Vì khi con làm cho người nghèo khó tật bệnh ... là con đã làm cho chính Ta" (x Mt 25, 40.45).

Đây là một cách Chúa đến. Chúa còn đến bằng nhiều cách khác nữa như qua Lời Chúa trong Thánh Kinh, qua các biến cố trong đời sống của ta, qua các bí tích nhất là bí tích Thánh Thể khi rước lễ, qua tiếng lương tâm. Đặc biệt Chúa sẽ đến cách bất ngờ vào giờ chết của mỗi người và trong ngày tận thế của chung toàn nhân loại. Chúng ta phải làm gì để đón Chúa đến và xứng đáng được Chúa cho chia sẻ bàn tiệc Nước Trời đời đời với Người ?

PHẢI LUÔN CANH THỨC

"Bạn sẽ làm gì nếu bạn biết rõ bạn chỉ còn sống đúng một ngày nữa thôi ?" Đó là câu hỏi của một thầy giáo đã đặt ra cho 625 học sinh cấp ba người Đức trong 12 trường và kết quả như sau :

+ 20% được hỏi liền trả lời : "Chúng em sẽ dùng thời gian còn lại ấy để làm những điều các thầy cô và cha mẹ cấm cản : Uống rượu, hút chích sì-ke ma túy và thoả mãn các dục vọng đam mê cho thỏa thích !".
+ Đại đa số các em trả lời : Em sẽ ở nhà gặp gỡ từ giã cha mẹ, anh chị em, và bạn bè thân quen.
+ Riêng có một nữ sinh 18 tuổi đã trả lời rằng : "Em sẽ dành thời gian còn lại để chuẩn bị cho giờ cuối cùng trước khi em được gặp Chúa. Em sẽ dành buổi tối cuối cùng để gặp Chúa và cảm tạ Người vì Người đã ban cho em có một cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc bấy lâu nay".

Chúa sẽ đến bất ngờ. Có thể hôm nay, ngày mai hay một ngày gần đây. Vậy chúng ta phải làm gì để chuẩn bị cho giờ chết của mình ? Chúa đòi chúng ta phải canh thức chờ đợi đón Chúa đến và luôn ở trong tư thế chuẩn bị sẵn sàng bằng một đời sống mến Chúa yêu người nhu Người đã dạy.

3) SUY NIỆM : PHẢI VỪA MANG ĐÈN VỪA ĐEM DẦU THEO.

Có lẽ ai trong chúng ta cũng chưa quên sự kiện ngày 11 tháng 9 năm 2001 vừa qua tại thành phố Nữu Ước Hoa Kỳ. Bọn không tặc đã cướp mấy chiếc máy bay hành khách và hai chiếc trực chỉ bay vào tòa tháp đôi trung tâm thương mại, biểu tượng cho nền kinh tế Hoa Kỳ, khiến cả hai tòa tháp đều bị sụp đổ, chôn vùi cả khoảng sáu ngàn người dưới đống gạch đổ nát. Cái chết của những người này nhắc nhở chúng ta về cái chết đến thật bất ngờ.

Đoạn Tin Mừng hôm nay cũng nhắc nhở các tín hữu chúng ta rằng : Chúa Ki-tô như chú rể trong dụ ngôn, sẽ đến bất ngờ vào lúc nửa đêm, khi mọi người đều ngủ say. Chúng ta phải có sự chuẩn bị sẵn sàng, giống như năm cô trinh nữ khôn ngoan, tay cầm cây đèn cháy sáng ra đón chú rể. Còn năm cô dại vì không phòng xa, nên không chuẩn bị mang theo bình dầu. Khi biết cây đèn của mình hết dầu, các cô không thể vay mượn và đành đi mua dầu vào giữa đêm khuya. Nhưng khi mua được dầu thì lại quá muộn ! Các cô đã phải trả giá cho sự khờ dại vì thiếu chuẩn bị của mình, khi bị loại ra khỏi bàn tiệc cưới Nước Trời : "Tôi bảo thật các cô : Tôi không biết các cô!"

Khi ấy các cô khờ dại không thể trách chú rể vì đã chậm trễ, hay trách các cô khôn kia vì đã ích kỷ không chia sẻ dầu trong lúc cấp bách. Vì lúc đó họ cũng cần đủ dầu để thấp sáng cho bữa tiệc cưới sẽ kéo dài lâu giờ vào giữa đêm khuya. Các cô chỉ nên trách mình vì quá chểnh mảng, không lo phòng bị trước bằng việc mang theo bình dầu dự trữ.

Như vậy có đèn cũng chưa đủ, mà cây đèn còn phải có khả năng tỏa sáng, nhất là vào lúc Chúa đến bất ngờ trong giờ chết. Chịu phép rửa tội để trở thành tín hữu cũng chưa đủ ! Tham gia vào các hội đoàn tông đồ giáo dân cũng chưa đủ ! Cần phải tìm hiểu ý Chúa muốn và làm theo Thánh ý của Người, phải đáp ứng trước những đòi hỏi của Chúa. Mà đòi hỏi lớn là sống tình mến Chúa yêu người.

Ngày nay trong Hội Thánh vẫn luôn có những người tín hữu khôn ngoan và khờ dại. Có những người đã có cây đèn đức tin, nhưng đèn đã hết dầu ân sủng từ lâu rồi mà họ không quan tâm. Do đó, họ cứ sống buông thả theo các dục vọng đam mê và không tỏa ánh sáng tin yêu ra trước mặt người đời. Còn chúng ta cần phải chăm sóc cho cây đèn đức tin của mình hằng ngày. Cần đổ thêm dầu ân sủng bằng việc năng lãnh nhận các phép bí tích, nhất là năng xưng tội rước lễ. Cần chiếu sáng đức tin trong cuộc sống qua cách suy nghĩ, nói năng và hành động theo lời Chúa dạy và luôn tỏ lòng nhân ái, khiêm nhường phục vụ tha nhân.

Hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào giờ nào !

Canh thức không phải là không ngủ. Tất cả các cô trinh nữ đều thiếp ngủ, thế nhưng các cô khôn ngoan vẫn luôn sẵn sàng. Sự sẵn sàng đó được chứng tỏ qua việc chu toàn nhiệm vụ của mình. Như vậy tỉnh thức không phải chỉ là việc năng đi lễ nhà thờ, năng đọc kinh cầu nguyện sớm tối. Nhưng tỉnh thức chính là siêng năng học hỏi Lời Chúa và quyết tâm sống theo những Lời Chúa dạy. Tỉnh thức là noi gương Đức Ma-ri-a : luôn ghi nhớ những sự kiện xảy ra trong cuộc đời mình để suy đi nghĩ lại trong lòng, để biết ý Chúa muốn chúng ta phải làm gì ?

Chẳng ai biết giờ chết của mình và lúc nào sẽ là ngày tận thế. Chẳng ai biết Chúa sẽ hẹn gặp mình ở đâu, trong biến cố nào và nơi những người nào. Do đó chúng ta phải tỉnh thức luôn, kể cả khi đang làm việc hay trong lúc ngủ say. Chỉ những ai ý thức mình đang mê ngủ trong tội lỗi và biết thành tâm sám hối, thì mới có thái độ tỉnh thức thực sự . Đừng để khi Chúa đến bất ngờ, mà thấy chúng ta đang lơ là nhiệm vụ Chúa trao, ham mê cờ bạc rượu chè, chích hút sì-ke ma túy hay ham mê hưởng thụ các lạc thú bất chính. Bàn tiệc Nước Trời đời sau đang chờ những ai "tuy đang sống giữa thế gian nhưng không thuộc về trần gian" đến tham dự. Vậy tôi có đủ điều kiện để được dự bàn tiệc Nước Trời đời sau hay không ?

4) THẢO LUẬN :

1.- Dầu mà mỗi người chúng ta cần chuẩn bị cho cây đèn đức tin là gì ?
2.- Anh sáng phát ra từ cây đèn đức tin là thứ ánh sáng nào ?
3.- Hôm nay tôi phải làm gì để chứng tỏ mình là người khôn biết phòng xa và luôn chuẩn bị sẵn sàng đón Chúa đến?

III. HIỆP SỐNG CẦU NGUYỆN

LẠY CHÚA GIÊSU. Nếu ngày mai Chúa đến gọi con về thì chắc là con sẽ vô cùng lúng túng. Con lúng túng vì cho đến giờ này con vẫn chưa làm được gì để chu toàn nhiệm vụ loan báo Tin Mừng Chúa trao, trong ngày con chịu bí tích rửa tội và thêm sức ! Cây đèn đức tin của con hiện vẫn luôn thiếu dầu ơn sủng, nên con chưa thể cháy sáng yêu thương, chưa thể soi sáng cho người ngoài nhận biết tin thờ và yêu mến Chúa.

LẠY CHÚA. Xin cho con luôn biết chuẩn bị bình dầu kèm theo cây đèn của mình, để khi Chúa đến, con sẽ cùng mọi người hân hoan ra đón Chúa, và xứng đáng được Chúa cho vào dự tiệc vui đời sau. Xin cho con mỗi tối trước khi đi ngủ biết dành ít phút, tự kiểm điểm xem cây đèn đức tin của con hiện ra sao, để kịp thời chấn chỉnh sửa chữa. Xin cho mỗi ngày con làm thêm được nhiều việc tốt, để ánh sáng tình yêu sẽ giúp cho nhiều người nhìn thấy Chúa trong con, và sẽ cùng chia sẻ niền tin yêu Chúa với con, hầu sau này họ cũng được tham dự tiệc cưới Nước Trời đời đời với con.

X) HIỆP CÙNG MẸ MARIA. - Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON

LẠY MẸ MARIA. Mười cô trinh nữ hôm nay là hình ảnh tượng trưng cho tất cả mọi tín hữu chúng con. Xin cho chúng con được liệt vào hàng ngũ những cô trinh nữ khôn ngoan, luôn chuẩn bị dầu ơn sủng kèm theo, để cây đèn đức tin của chúng con có thể cháy sáng lòng mến Chúa yêu người. Xin cho chúng con mỗi ngày biết chết đi cho các ý riêng ích kỷ, chết đi cho những đam mê tội lỗi bất chính, chết đi cho sự lười biếng việc đạo, cho sự thờ ơ trước nỗi khổ đau của đồng loại.

LẠY MẸ. Ước gì giờ Chúa đến, chúng con xứng đáng được cùng với Mẹ gia nhập vào hàng ngũ những cô trinh nữ khôn ngoan, tay cầm cây đèn cháy sáng, để cùng Đức Kitô vào tham dự bàn tiệc Nước Trời. Xin cho chúng con thực hành theo lời một người cha khuyên bảo con trai thân yêu của mình như sau: "Con ơi, ngày con sinh ra, đôi mắt con vừa nhìn thấy ánh sáng, mọi người đều mỉm cười với con mà con lại khóc. Con hãy sống thế nào để một ngày kia, đến giờ sau hết, mọi người đều tràn lệ mà con được mỉm cười" (Guy de Larigandie).

X) HIỆP CÙNG MẸ MARIA. - Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON .