HÀ NỘI -- Tối nay 1.1.2008 khi tôi nghe đài RFI loan báo Việt Nam chính thức trở thành Thành Viên Không Thường Trực của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc, tôi không khỏi bật cưòi. Cười một cách chua cay! Vâng đúng thế. Xin có một dụ ngôn sau đây:
Có một ông trong khu phố luôn đánh đập chửi bới vợ con. Ông nhu nhược chẳng giám bảo vệ vợ con khỏi những bọn lưu manh côn đồ trong khu phố. Nhưng oái ăm thay nực cười thay ông được bầu làm thành viên bảo vệ an ninh trật tự trong phường. Ông sẽ giải hòa và can thiệp khi có đánh nhau ẩu đả trong khu phố. Ôi ông bảo an khu phố tội nghiệp! Ông tham gia vào việc công ích hoàn toàn ngược lại những gì ông đang làm trong gia đình ông. Trưóc hết xin hãy trở thành ngưòi bảo an, ngưòi cha ngưòi chồng tốt trong gia đình ông đã!
Vâng đúng thế, Việt Nam cũng như vậy đấy! Riêng với giới Công Giáo chúng tôi, với những tin đã đưa: chính quyền Việt Nam kỳ thị, chèn ép và đàn áp những ngưòi trong nhà mình, những người con trong nhà mình. Những người Công Giáo ở Sơn La, Điện Biên Phủ, họ làm gì nên tội. Họ không chống đối nhà nước, làm gián điệp phản bội tổ quốc. Vậy mà tại sao công an nhà nước đàn áp đánh đập họ khi họ tụ họp để mừng lễ Phục Sinh (tháng 4 vừa qua) và lễ Giáng Sinh vừa qua. Các linh mục Địa Phận Hưng Hóa cho biết rằng Lễ Phục Sinh vừa qua công an hành hung ông giáo dân, người cho mượn nhà của mình để giáo dân tụ họp mừng lễ. Ở đây không có nhà thờ vì tỉnh Sơn La và Điện Biên Phủ trả lời Toà Giám Mục Hưng Hóa rằng hai tỉnh này không có nhu cầu về tôn giáo, nghĩa là không có ngưòi có công giáo! Vậy mà một lúc có hàng trăm giáo dân tụ họ trước Ủy Ban để đòi thả cha Thoại ra.
Ở Hà Nội, nhà nưóc chiếm Tòa Khâm Sứ của giáo phận để bán phở, mở ngân hàng, để thể duc thẩm mỹ và nhảy nhót ầm ỹ mà vẫn còn không chịu trả lại cho giáo phận để dùng phục vụ hàng trăm ngàn ngưòi về đạo đức tâm linh. Nhà nưóc làm gì có biện pháp nào tăng cường đạo đức cho giới trẻ. Nhà nưóc bó tay trưóc nạn xì ke ma tuý. Có trưòng học nào của nhà nưóc dạy con em chúng tôi đạo đức làm ngưòi đâu. Công giáo chúng tôi chỉ cậy dựa vào Giáo Hội là nơi duy nhất dạy đạo đức cho chúng tôi nhất là cho con em chúng tôi. Chính nhà nưóc cũng công nhận rằng ở những vùng công giáo tệ nạn xã hội giảm hẳn.Vậy mà nhà nưóc vẫn coi công giáo (10% dân số) như diện đáng chú ý có mầm mống phản động. Nhà nưóc vẫn tiếp tục chèn ép chúng tôi. Chúng tôi chỉ muốn sống an lành thờ phượng Chúa và xây dựng đất nước.
Đài RFI bình luận thật đúng, họ e ngại rằng “Việt Nam chỉ chuyên đi đánh chiếm nước ngưòi ta như Campuchia có bao giờ đi bảo vệ hòa bình bao giờ đâu mà bây giờ có thể làm quen với việc bảo vệ hòa bình trên thế giới.” Tôi xin đưọc tiếp lời rằng Việt Nam có bao giờ xây dựng hòa bình công bằng bình đẳng trong nưóc đâu. Việt Nam làm gì có khái niệm gì về nhân quyền và tự do tôn giáo cho người dân đâu mà giờ đây đi bảo an cho thế giới. Các cấp chính quyền và công an của Việt Nam không có tình người với những người dân trong nước thì làm sao họ có thể phát triển tình người tình huynh đệ trên thế giới. Vụ Sơn La và vụ Toà Nhà Khâm Sứ vừa qua là một trong muôn ngàn bằng chứng. RFI lo hộ cho Việt Nam sẽ bỏ phiếu thế nào với vai trò quốc tế của mình ví dụ trong vụ chính phủ độc tài Miến Điện đàn áp biểu tình của các nhà sư vừa qua.
Lãnh thổ của mình còn chẳng bảo vệ được vẹn toàn mà còn dám đi bảo vệ gìn giữ an ninh cho nước khác.
Có một ông trong khu phố luôn đánh đập chửi bới vợ con. Ông nhu nhược chẳng giám bảo vệ vợ con khỏi những bọn lưu manh côn đồ trong khu phố. Nhưng oái ăm thay nực cười thay ông được bầu làm thành viên bảo vệ an ninh trật tự trong phường. Ông sẽ giải hòa và can thiệp khi có đánh nhau ẩu đả trong khu phố. Ôi ông bảo an khu phố tội nghiệp! Ông tham gia vào việc công ích hoàn toàn ngược lại những gì ông đang làm trong gia đình ông. Trưóc hết xin hãy trở thành ngưòi bảo an, ngưòi cha ngưòi chồng tốt trong gia đình ông đã!
Vâng đúng thế, Việt Nam cũng như vậy đấy! Riêng với giới Công Giáo chúng tôi, với những tin đã đưa: chính quyền Việt Nam kỳ thị, chèn ép và đàn áp những ngưòi trong nhà mình, những người con trong nhà mình. Những người Công Giáo ở Sơn La, Điện Biên Phủ, họ làm gì nên tội. Họ không chống đối nhà nước, làm gián điệp phản bội tổ quốc. Vậy mà tại sao công an nhà nước đàn áp đánh đập họ khi họ tụ họp để mừng lễ Phục Sinh (tháng 4 vừa qua) và lễ Giáng Sinh vừa qua. Các linh mục Địa Phận Hưng Hóa cho biết rằng Lễ Phục Sinh vừa qua công an hành hung ông giáo dân, người cho mượn nhà của mình để giáo dân tụ họp mừng lễ. Ở đây không có nhà thờ vì tỉnh Sơn La và Điện Biên Phủ trả lời Toà Giám Mục Hưng Hóa rằng hai tỉnh này không có nhu cầu về tôn giáo, nghĩa là không có ngưòi có công giáo! Vậy mà một lúc có hàng trăm giáo dân tụ họ trước Ủy Ban để đòi thả cha Thoại ra.
Ở Hà Nội, nhà nưóc chiếm Tòa Khâm Sứ của giáo phận để bán phở, mở ngân hàng, để thể duc thẩm mỹ và nhảy nhót ầm ỹ mà vẫn còn không chịu trả lại cho giáo phận để dùng phục vụ hàng trăm ngàn ngưòi về đạo đức tâm linh. Nhà nưóc làm gì có biện pháp nào tăng cường đạo đức cho giới trẻ. Nhà nưóc bó tay trưóc nạn xì ke ma tuý. Có trưòng học nào của nhà nưóc dạy con em chúng tôi đạo đức làm ngưòi đâu. Công giáo chúng tôi chỉ cậy dựa vào Giáo Hội là nơi duy nhất dạy đạo đức cho chúng tôi nhất là cho con em chúng tôi. Chính nhà nưóc cũng công nhận rằng ở những vùng công giáo tệ nạn xã hội giảm hẳn.Vậy mà nhà nưóc vẫn coi công giáo (10% dân số) như diện đáng chú ý có mầm mống phản động. Nhà nưóc vẫn tiếp tục chèn ép chúng tôi. Chúng tôi chỉ muốn sống an lành thờ phượng Chúa và xây dựng đất nước.
Đài RFI bình luận thật đúng, họ e ngại rằng “Việt Nam chỉ chuyên đi đánh chiếm nước ngưòi ta như Campuchia có bao giờ đi bảo vệ hòa bình bao giờ đâu mà bây giờ có thể làm quen với việc bảo vệ hòa bình trên thế giới.” Tôi xin đưọc tiếp lời rằng Việt Nam có bao giờ xây dựng hòa bình công bằng bình đẳng trong nưóc đâu. Việt Nam làm gì có khái niệm gì về nhân quyền và tự do tôn giáo cho người dân đâu mà giờ đây đi bảo an cho thế giới. Các cấp chính quyền và công an của Việt Nam không có tình người với những người dân trong nước thì làm sao họ có thể phát triển tình người tình huynh đệ trên thế giới. Vụ Sơn La và vụ Toà Nhà Khâm Sứ vừa qua là một trong muôn ngàn bằng chứng. RFI lo hộ cho Việt Nam sẽ bỏ phiếu thế nào với vai trò quốc tế của mình ví dụ trong vụ chính phủ độc tài Miến Điện đàn áp biểu tình của các nhà sư vừa qua.
Lãnh thổ của mình còn chẳng bảo vệ được vẹn toàn mà còn dám đi bảo vệ gìn giữ an ninh cho nước khác.