CÁI BẪY NGÔN TỪ CỦA CỘNG SẢN VIỆT NAM ?
Tiến bộ là: (1) Phát triển theo hướng đi lên, trở nên tốt hơn. Ví dụ: giúp đỡ nhau cùng tiến bộ. (Từ điển tiếng Việt 1997 – Trang 952). Trả lại là: (2) Đưa lại cho người khác cái đã lấy đi... của người ấy. Ví dụ: trả tự do cho người bị bắt. (Từ điển tiếng Việt 1997 – Trang 984). Trung bình là: (1) Ở vào khoảng giữa của hai cực trong bậc thang đánh giá, không khá cũng không kém, không cao cũng không thấp. (Từ điển tiếng Việt 1997 – Trang 1013). Phục hồi là: Khôi phục cái đã mất. Ví dụ: Phục hồi nhân phẩm. (Từ điển tiếng Việt 1997 – Trang 764). Phát triển là: Biến đổi hoặc làm cho biến đổi từ ít đến nhiều, từ hẹp đến rộng, thấp đến cao, đơn giản đến phức tạp. (Từ điển tiếng Việt 1997 – Trang 743).
Từ chỗ yếu kém mà lên mức trung bình, người ta thường gọi là phục hồi (Ví dụ: Phục hồi thị trường chứng khoán… Trường hợp này, không ai gọi là tiến bộ thị trường chứng khoán cả). Như vậy, khi sử dụng từ tiến bộ trong tự do tôn giáo, tôn trọng nhân quyền người ta phải hiểu, và mặc nhiên thừa nhận tình trạng của sự tiến bộ tại thời điểm đó là đang ở mức trung bình. Nếu nó đang ở tình trạng dưới mức trung bình nghĩa là nó bị đánh cắp, bị lấy đi cái tối thiểu mà con người phải được hưởng thì không thể sử dụng từ tiến bộ, mà phải dùng từ trả lại. Kẻ cắp phải trả lại vật ăn cắp đã, rồi mới có thể sửa chữa bồi thường thiệt hại được chứ… Tiếp theo mới là sự tiến bộ, trên trung bình - trung bình khá… Từ tiến bộ còn hàm chứa cả yếu tố lượng ở trong nữa, nếu chỉ là sự thay đổi bề ngoài không ai gọi là tiến bộ cả. Ví dụ: Một lễ hội làng có thêm các trò hiện đại không phải truyền thống để lôi kéo thanh niên tham gia… Người ta không thể gọi là lễ hội có nhiều tiến bộ được, mà chỉ có thể gọi lễ hội có thêm các hình thức mới mà thôi. Tiến bộ nghĩa là phải có sự phát triển, mà phát triển thì phải có vật đã, có rồi thì mới phát triển được chứ. Một trứng sắp thụ tinh với một tinh trùng, còn chưa phải là bào thai lại càng không phải là một nhân vị, thì phát triển nhân cách gì? Mà gọi vống là tiến bộ? Nếu trước đó đã có vật, nhưng bị lấy đi, bị mất, thì phải hồi phục cái đã mất, rồi mới có cái mà tiến bộ chứ.
Từ trước sự kiện đòi đất đòi công lý của Tổng Giáo Phận Hà Nội người ta đã sử dụng rất nhiều từ "Tiến bộ về tự do tôn giáo" – "Tiến bộ về nhân quyền"… Nhiều vị lãnh đạo các tôn giáo cũng đem sử dụng từ: "Có tiến bộ trong tự do tôn giáo ở Việt Nam". Như thế, đã vô tình mà giúp cho cộng sản có được bộ mặt mới, đẹp hơn với quốc tế. Và quốc tế căn cứ vào những lời nhận xét từ chính các vị lãnh đạo tôn giáo mà kết luận: Việt Nam có tiến bộ về tự do tôn giáo (Dù là ít, chưa như mang muốn... Nhưng có tiến bộ). Cộng sản thì cười thầm vì trúng ý gian của nó, các tôn giáo sau khi được nghe những kết luận như vậy, thì loay hoay giải thích lại với thế giới rằng tuy có tiến bộ… nhưng… Thật đúng là "Thả gà ra đuổi".
Ngay như gần đây nhất là trong cuộc gặp mặt giữa Đức Tổng Giám Mục Hà Nội với ngài Đại Sứ Hoa Kỳ ngày 6.10.2008, theo bài phỏng vấn của Trà Mi mới hôm qua (9.10.2008), thì ông đại sứ Michael Michalak thuật lại lời nói của TGM Hà nội rằng "Có tiến bộ về tự do tôn giáo ở Việt Nam". Chúng tôi không biết ông đại sứ có thuật lại đúng quan điểm hay lời nói của Đức tổng hay không. Nhưng nếu trường hợp có sử dụng cụm từ đó, thì có thể nghĩ rằng vì Ngài là tu sĩ, luôn nhìn nhận vấn đề ở góc độ nhân bản, động viên khích lệ một sự sám hối, phục thiện từ những người cộng sản dù rất nhỏ nhoi, dù rất mịt mờ… Nhưng sự thực đã nhãn tiền, lời phát biểu chân thành của Ngài tại UBND T.P Hà Nội ngày 20.09.2008 đã được cộng sản đón nhận như thế nào…? Không thể trách các tu sĩ, vì trong mọi tình huống, mọi hoàn cảnh, các tu sĩ Công Giáo vẫn phải nhìn nhận người cộng sản là tha nhân… Còn chúng ta, là những người công chính, đang phải đấu tranh để vạch mặt chỉ tên mưu ma chước quỉ cộng sản… Phải hỗ trợ các Ngài để phân lập được các mưu đồ bẩn thỉu của cộng sản, cá nhân cộng sản, chút nhân tính còn sót của cộng sản (nếu có)…
Lời Chúa dậy: "Hãy không ngoan như con rắn, và hiền lành như chim bồ câu" luôn phải được hiểu trọn vẹn. Thiếu bất kỳ vế nào cũng là tai hoạ: (1) Biến thành quỉ dữ - (2) Hay biến thành nạn nhân - Mà đã là nạn nhân thì trở thành gánh nặng người khác phải mang chứ làm sao cứu được tha nhân? Làm sao bảo vệ được đạo pháp, đòi được công lý???
Bạo quyền Việt cộng có hàng trăm mưu sâu, hàng ngàn kế độc… Trong khi những người công chính thì đến sử dụng từ ngữ để vạch mặt chỉ tên nó cũng không chính xác… Cả thế giới văn minh đang đứng bên những người công chính Việt Nam đòi công lý nhân loại tất nhiên được hưởng… Họ không làm thay, nên khi dựa vào họ còn phải biết hướng họ đến đúng nơi đúng lúc, đúng tính chất mức độ nữa… Nếu không, bao giờ dân tộc Việt chiến thắng được cộng sản, đòi được công lý, tự do, hoà bình, hạnh phúc?
Lậy Chúa! Chúa đã ban cho con sự ngộ giác! Xin cho con làm được điều con đã giác ngộ!
Tiến bộ là: (1) Phát triển theo hướng đi lên, trở nên tốt hơn. Ví dụ: giúp đỡ nhau cùng tiến bộ. (Từ điển tiếng Việt 1997 – Trang 952). Trả lại là: (2) Đưa lại cho người khác cái đã lấy đi... của người ấy. Ví dụ: trả tự do cho người bị bắt. (Từ điển tiếng Việt 1997 – Trang 984). Trung bình là: (1) Ở vào khoảng giữa của hai cực trong bậc thang đánh giá, không khá cũng không kém, không cao cũng không thấp. (Từ điển tiếng Việt 1997 – Trang 1013). Phục hồi là: Khôi phục cái đã mất. Ví dụ: Phục hồi nhân phẩm. (Từ điển tiếng Việt 1997 – Trang 764). Phát triển là: Biến đổi hoặc làm cho biến đổi từ ít đến nhiều, từ hẹp đến rộng, thấp đến cao, đơn giản đến phức tạp. (Từ điển tiếng Việt 1997 – Trang 743).
Từ chỗ yếu kém mà lên mức trung bình, người ta thường gọi là phục hồi (Ví dụ: Phục hồi thị trường chứng khoán… Trường hợp này, không ai gọi là tiến bộ thị trường chứng khoán cả). Như vậy, khi sử dụng từ tiến bộ trong tự do tôn giáo, tôn trọng nhân quyền người ta phải hiểu, và mặc nhiên thừa nhận tình trạng của sự tiến bộ tại thời điểm đó là đang ở mức trung bình. Nếu nó đang ở tình trạng dưới mức trung bình nghĩa là nó bị đánh cắp, bị lấy đi cái tối thiểu mà con người phải được hưởng thì không thể sử dụng từ tiến bộ, mà phải dùng từ trả lại. Kẻ cắp phải trả lại vật ăn cắp đã, rồi mới có thể sửa chữa bồi thường thiệt hại được chứ… Tiếp theo mới là sự tiến bộ, trên trung bình - trung bình khá… Từ tiến bộ còn hàm chứa cả yếu tố lượng ở trong nữa, nếu chỉ là sự thay đổi bề ngoài không ai gọi là tiến bộ cả. Ví dụ: Một lễ hội làng có thêm các trò hiện đại không phải truyền thống để lôi kéo thanh niên tham gia… Người ta không thể gọi là lễ hội có nhiều tiến bộ được, mà chỉ có thể gọi lễ hội có thêm các hình thức mới mà thôi. Tiến bộ nghĩa là phải có sự phát triển, mà phát triển thì phải có vật đã, có rồi thì mới phát triển được chứ. Một trứng sắp thụ tinh với một tinh trùng, còn chưa phải là bào thai lại càng không phải là một nhân vị, thì phát triển nhân cách gì? Mà gọi vống là tiến bộ? Nếu trước đó đã có vật, nhưng bị lấy đi, bị mất, thì phải hồi phục cái đã mất, rồi mới có cái mà tiến bộ chứ.
Từ trước sự kiện đòi đất đòi công lý của Tổng Giáo Phận Hà Nội người ta đã sử dụng rất nhiều từ "Tiến bộ về tự do tôn giáo" – "Tiến bộ về nhân quyền"… Nhiều vị lãnh đạo các tôn giáo cũng đem sử dụng từ: "Có tiến bộ trong tự do tôn giáo ở Việt Nam". Như thế, đã vô tình mà giúp cho cộng sản có được bộ mặt mới, đẹp hơn với quốc tế. Và quốc tế căn cứ vào những lời nhận xét từ chính các vị lãnh đạo tôn giáo mà kết luận: Việt Nam có tiến bộ về tự do tôn giáo (Dù là ít, chưa như mang muốn... Nhưng có tiến bộ). Cộng sản thì cười thầm vì trúng ý gian của nó, các tôn giáo sau khi được nghe những kết luận như vậy, thì loay hoay giải thích lại với thế giới rằng tuy có tiến bộ… nhưng… Thật đúng là "Thả gà ra đuổi".
Ngay như gần đây nhất là trong cuộc gặp mặt giữa Đức Tổng Giám Mục Hà Nội với ngài Đại Sứ Hoa Kỳ ngày 6.10.2008, theo bài phỏng vấn của Trà Mi mới hôm qua (9.10.2008), thì ông đại sứ Michael Michalak thuật lại lời nói của TGM Hà nội rằng "Có tiến bộ về tự do tôn giáo ở Việt Nam". Chúng tôi không biết ông đại sứ có thuật lại đúng quan điểm hay lời nói của Đức tổng hay không. Nhưng nếu trường hợp có sử dụng cụm từ đó, thì có thể nghĩ rằng vì Ngài là tu sĩ, luôn nhìn nhận vấn đề ở góc độ nhân bản, động viên khích lệ một sự sám hối, phục thiện từ những người cộng sản dù rất nhỏ nhoi, dù rất mịt mờ… Nhưng sự thực đã nhãn tiền, lời phát biểu chân thành của Ngài tại UBND T.P Hà Nội ngày 20.09.2008 đã được cộng sản đón nhận như thế nào…? Không thể trách các tu sĩ, vì trong mọi tình huống, mọi hoàn cảnh, các tu sĩ Công Giáo vẫn phải nhìn nhận người cộng sản là tha nhân… Còn chúng ta, là những người công chính, đang phải đấu tranh để vạch mặt chỉ tên mưu ma chước quỉ cộng sản… Phải hỗ trợ các Ngài để phân lập được các mưu đồ bẩn thỉu của cộng sản, cá nhân cộng sản, chút nhân tính còn sót của cộng sản (nếu có)…
Lời Chúa dậy: "Hãy không ngoan như con rắn, và hiền lành như chim bồ câu" luôn phải được hiểu trọn vẹn. Thiếu bất kỳ vế nào cũng là tai hoạ: (1) Biến thành quỉ dữ - (2) Hay biến thành nạn nhân - Mà đã là nạn nhân thì trở thành gánh nặng người khác phải mang chứ làm sao cứu được tha nhân? Làm sao bảo vệ được đạo pháp, đòi được công lý???
Bạo quyền Việt cộng có hàng trăm mưu sâu, hàng ngàn kế độc… Trong khi những người công chính thì đến sử dụng từ ngữ để vạch mặt chỉ tên nó cũng không chính xác… Cả thế giới văn minh đang đứng bên những người công chính Việt Nam đòi công lý nhân loại tất nhiên được hưởng… Họ không làm thay, nên khi dựa vào họ còn phải biết hướng họ đến đúng nơi đúng lúc, đúng tính chất mức độ nữa… Nếu không, bao giờ dân tộc Việt chiến thắng được cộng sản, đòi được công lý, tự do, hoà bình, hạnh phúc?
Lậy Chúa! Chúa đã ban cho con sự ngộ giác! Xin cho con làm được điều con đã giác ngộ!