Nhà Bác huy hoàng thật lớn lao,
Cổng ngoài kiên cố, quanh tường cao.
Hoa thơm cỏ lạ, sàn rau nhỏ,
Vườn đẹp cây xanh trái ngọt ngào.
Phòng khách trang trí trống đồng xưa,
Chôn mấy nghìn năm dưới nắng mưa,
Hình Bác treo cao trông uy dũng,
Mắt nhìn tưởng nhớ chiến trường xưa..
Tường bên trang trọng những bức hình,
Chắc là Các Mác với Lê Nin,
Hai tên đồ tể xô nhân loại,
Máu đổ xương rơi với ngục hình..
Công trình điêu khắc gắn cặp ngà,
Cao cấp ghế bàn chạm trổ hoa.
Tủ lạnh truyền hình đều đắt giá,
Người hầu kẻ hạ mãi vô ra..
Nhà em nghèo khổ, khác xa vời.
Vườn có giàn bầu, liếp hẹ tươi,
Cầu khỉ băng qua con lạch nhỏ,
Nối liền hai xóm cũng vui rồi.
Vách lá sườn cây, thấy nhẹ nhàng,
Mái che dừa nước lợp dàn ngang.
Đêm nằm lặng đếm sao trời được,
Bàng bạc trăng thanh ngập ánh vàng.
Trong nhà bàn Tổ đặt bên trên,
Ghế gổ giường tre loại rẻ tiền,
Mưa xuống vui nghe nhiều điệu nhạc,
Côn trùng cóc nhái tấu hoà lên.
Cuối ngõ đầu hè sáng tới đêm,
Không người canh gác vẫn êm đềm,
Tuy nghèo nghĩ lại vui nhiều thứ,
Không oán không thù sống lặng yên..
Xóm trên thôn dưới dọc kênh dài,
Tình nghĩa bà con chẳng nhạt phai.
Chỉ sợ quan trên mà chiếu cố,
Ruộng vườn cướp sạch, biết cầu ai..?
Bác thấy cuộc đời quá trái ngang.
Lang thang vất vưỡng đám dân oan,
Lăn lóc tất tưởi trên hè phố,
Bị bọn cường quyền đến dẹp tan..
Bác ạ, đời sao lắm phũ phàng,
Dân nghèo mạt rệp, quan giàu sang.
Giàu rồi lại muốn giàu hơn nữa,
Thủ đoạn gian manh áp dụng càn.
Có dịp, xin mời Bác lại chơi,
Cơm nhà dưa mắm, canh mồng tơi...
Rồi đây cảm thấy hồn lắng đọng,
Buông hết ưu phiền với nỗi trôi..
Có điều nhờ Bác giúp giùm thôi,
Can gián quan tham dạ hẹp hòi,
Cưởng chế cửa nhà mong kiếm lợi,
Dân tình điêu đứng, lắm chơi vơi...
Bác nhớ hôm nào ghé lại đây,
Vắng xa đô thị, nhiểm ô đầy.
Thả hồn bay bổng, nhìn sông nước,
Rồi ngắm tà dương, gió cuốn mây....
Tuổi Bác năm nay quá xế chiều,
Tháng ngày còn lại chẳng bao nhiêu,
Tử thần lấp ló ngoài song cửa,
Đợi lệnh Trên về, sẽ gọi kêu..
Nhà Bác nhà em, khác biệt nhiều,
Mặc dù nghèo khổ vẫn hoài yêu,
Đến giờ lâm tử, em thanh thản,
Bước nhẹ qua nhanh, chẳng vướng nhiều..,..
Xin Bác nhìn xa tận cuối đồi,
Mặt trời hấp hối, bóng chiều rơi....
Tuổi già như cảnh hoàng hôn xuống.....
Chúc Bác an vui cuối cuộc đời…
(Feb. 6, 2009, viết thay dân nghèo gửi Bác LKP, cựu TBT)
Cổng ngoài kiên cố, quanh tường cao.
Hoa thơm cỏ lạ, sàn rau nhỏ,
Vườn đẹp cây xanh trái ngọt ngào.
Phòng khách trang trí trống đồng xưa,
Chôn mấy nghìn năm dưới nắng mưa,
Hình Bác treo cao trông uy dũng,
Mắt nhìn tưởng nhớ chiến trường xưa..
Tường bên trang trọng những bức hình,
Chắc là Các Mác với Lê Nin,
Hai tên đồ tể xô nhân loại,
Máu đổ xương rơi với ngục hình..
Công trình điêu khắc gắn cặp ngà,
Cao cấp ghế bàn chạm trổ hoa.
Tủ lạnh truyền hình đều đắt giá,
Người hầu kẻ hạ mãi vô ra..
Nhà em nghèo khổ, khác xa vời.
Vườn có giàn bầu, liếp hẹ tươi,
Cầu khỉ băng qua con lạch nhỏ,
Nối liền hai xóm cũng vui rồi.
Vách lá sườn cây, thấy nhẹ nhàng,
Mái che dừa nước lợp dàn ngang.
Đêm nằm lặng đếm sao trời được,
Bàng bạc trăng thanh ngập ánh vàng.
Trong nhà bàn Tổ đặt bên trên,
Ghế gổ giường tre loại rẻ tiền,
Mưa xuống vui nghe nhiều điệu nhạc,
Côn trùng cóc nhái tấu hoà lên.
Cuối ngõ đầu hè sáng tới đêm,
Không người canh gác vẫn êm đềm,
Tuy nghèo nghĩ lại vui nhiều thứ,
Không oán không thù sống lặng yên..
Xóm trên thôn dưới dọc kênh dài,
Tình nghĩa bà con chẳng nhạt phai.
Chỉ sợ quan trên mà chiếu cố,
Ruộng vườn cướp sạch, biết cầu ai..?
Bác thấy cuộc đời quá trái ngang.
Lang thang vất vưỡng đám dân oan,
Lăn lóc tất tưởi trên hè phố,
Bị bọn cường quyền đến dẹp tan..
Bác ạ, đời sao lắm phũ phàng,
Dân nghèo mạt rệp, quan giàu sang.
Giàu rồi lại muốn giàu hơn nữa,
Thủ đoạn gian manh áp dụng càn.
Có dịp, xin mời Bác lại chơi,
Cơm nhà dưa mắm, canh mồng tơi...
Rồi đây cảm thấy hồn lắng đọng,
Buông hết ưu phiền với nỗi trôi..
Có điều nhờ Bác giúp giùm thôi,
Can gián quan tham dạ hẹp hòi,
Cưởng chế cửa nhà mong kiếm lợi,
Dân tình điêu đứng, lắm chơi vơi...
Bác nhớ hôm nào ghé lại đây,
Vắng xa đô thị, nhiểm ô đầy.
Thả hồn bay bổng, nhìn sông nước,
Rồi ngắm tà dương, gió cuốn mây....
Tuổi Bác năm nay quá xế chiều,
Tháng ngày còn lại chẳng bao nhiêu,
Tử thần lấp ló ngoài song cửa,
Đợi lệnh Trên về, sẽ gọi kêu..
Nhà Bác nhà em, khác biệt nhiều,
Mặc dù nghèo khổ vẫn hoài yêu,
Đến giờ lâm tử, em thanh thản,
Bước nhẹ qua nhanh, chẳng vướng nhiều..,..
Xin Bác nhìn xa tận cuối đồi,
Mặt trời hấp hối, bóng chiều rơi....
Tuổi già như cảnh hoàng hôn xuống.....
Chúc Bác an vui cuối cuộc đời…
(Feb. 6, 2009, viết thay dân nghèo gửi Bác LKP, cựu TBT)