TAM TÒA – NGÀY LỊCH SỬ…
- 20/7 – Ngày lịch sử ghi danh đất Tam Tòa.
Hai mươi tháng bảy, ngày đi vào lịch sử,
Tiếng thét dân oan vang dậy đất Tam Tòa.
Nỗi oán hờn, uất ức đã vang xa,
Sông Nhật Lệ hiền hòa nay nổi sóng.
Đất dịu hiền nay bỗng dưng giao động,
Cảnh bất công đàn áp những dân lành.
Kẻ bạo quyền xé nát bầu trời xanh,
Dùng vũ lực dã man,
Đưa dân lành vào vòng lao lý.
Thờ phượng Chúa đâu phải điều nghịch lý,
Đem dùi cui khuấy động chốn tôn nghiêm.
Đàn sói rừng cắn xé nát bầy chiên,
Dùng lựu đạn hơi cay,
Quẳng lên xe từng con chiên đầy thương tích.
Gào khóc, kêu than trước hành vi lố bịch,
Máu độ, lệ rơi trước Nhà Chúa hoang tàn.
Hùng hổ, gầm gừ cả một lũ sói lang,
Đánh đập, khủng bố,
Kéo sập nơi thờ phượng.
Đất Tam Tòa nay gặp mùa gió chướng,
Chúa trên cao đồng chịu cảnh tai ương.
Trên thập hình Chúa vẫn rộng tình thương,
Sao nỡ vô tâm xô đẩy,
Chúa lại ngã lần thứ tư trong tủi nhục.
Ôm Thánh giá, chiên sầu đau bất lực,
Chịu đánh đòn, chịu bầm dập xác thân.
Tiếng nấc tủi hờn,
Từng đợt,
Vang vọng như tiếng chuông ngân,
Vang lên tới trời cao,
Vang mãi xa đến tận cùng cõi đất.
Đây Tam Tòa nỗi thương đau cao ngất,
Đến bao giờ tiếng nấc nghẹn ngừng cơn …
Nắng Sài Gòn 22/7/2009
- 20/7 – Ngày lịch sử ghi danh đất Tam Tòa.
Giáo dân Tam Tòa trong ngày lịch sử |
Tiếng thét dân oan vang dậy đất Tam Tòa.
Nỗi oán hờn, uất ức đã vang xa,
Sông Nhật Lệ hiền hòa nay nổi sóng.
Đất dịu hiền nay bỗng dưng giao động,
Cảnh bất công đàn áp những dân lành.
Kẻ bạo quyền xé nát bầu trời xanh,
Dùng vũ lực dã man,
Đưa dân lành vào vòng lao lý.
Thờ phượng Chúa đâu phải điều nghịch lý,
Đem dùi cui khuấy động chốn tôn nghiêm.
Đàn sói rừng cắn xé nát bầy chiên,
Dùng lựu đạn hơi cay,
Quẳng lên xe từng con chiên đầy thương tích.
Gào khóc, kêu than trước hành vi lố bịch,
Máu độ, lệ rơi trước Nhà Chúa hoang tàn.
Hùng hổ, gầm gừ cả một lũ sói lang,
Đánh đập, khủng bố,
Kéo sập nơi thờ phượng.
Đất Tam Tòa nay gặp mùa gió chướng,
Chúa trên cao đồng chịu cảnh tai ương.
Trên thập hình Chúa vẫn rộng tình thương,
Sao nỡ vô tâm xô đẩy,
Chúa lại ngã lần thứ tư trong tủi nhục.
Ôm Thánh giá, chiên sầu đau bất lực,
Chịu đánh đòn, chịu bầm dập xác thân.
Tiếng nấc tủi hờn,
Từng đợt,
Vang vọng như tiếng chuông ngân,
Vang lên tới trời cao,
Vang mãi xa đến tận cùng cõi đất.
Đây Tam Tòa nỗi thương đau cao ngất,
Đến bao giờ tiếng nấc nghẹn ngừng cơn …
Nắng Sài Gòn 22/7/2009