Đức Tin : một loại quan hệ chia sẽ, đồng hành

Lc 24, 13-35

Trong lãnh vực Đức Tin của người Kitô hữu, bao lâu chúng ta muốn áp đặt cho Thiên Chúa những ảo vọng phù phiếm, chúng ta sẽ có xu thế chìm đắm trong lo buồn, thất vọng, bực bội, chán nản... Trên con đường về làng Êmmau, hai muốn đệ đã ở trong một tình huống tương tự như thế. Trong ngày chủ nhật lễ lá, trước đó một tuần lễ, quần chúng đã vui mừng, hoan hô, chúc tụng... Họ cầm trên tay cành lá ô liu để tung hô vạn tuế Đức Kitô đi qua, cởi trên lưng một con lừa mẹ. Họ trải áo choàng xuống trên đường qua lại, để đón chào một vì vương đế của dân It-ra-en, đang xuất hiện. Trong đoàn lũ có mặt hôm đó, rất nhiều người đã đinh ninh rằng : giờ phút Thiên Chúa giải thoát dân của Ngài khỏi ách nô lệ của người Rôma đã bắt đầu mở ra. Nhân danh Ngài, Đức Kitô chẳng bao lâu nửa, sẽ vùng lên, làm cách mạng xua đuổi quân đội thực dân ra khỏi mọi biên thùy của đất nước Itraen.

Trước đó một thời gian, nhất là từ sau ngày Đức Kitô là phép lạ hóa bánh ra nhiều, để phân phát cho quần chúng đói khát, đã ba ngày đi theo nghe Ngài rao giảng Tin Mừng... cũng có một số người lầm tưởng rằng : Đức Kitô sẽ tiếp tục nuôi sống họ suốt đời, bao lâu họ đi theo Ngài. Thậm chí sau này, trong các giáo đoàn, thoảng hoạt vẫn còn có một số người « ăn không, ngồi rỗi », suốt ngày mong đợi Đức Kitô trở lại lần thứ hai, trong « vinh quang ».

Đức Tin thực sự của người Kitô-hữu không đặt nền móng trên những ảo vọng và chờ đợi vật chất như vậy. Với câu chuyện « Hai môn đệ trên đường đi Êmmau », Thánh Luca muốn nhắn gởi và nhấn mạnh một điều rất quan trọng, cho những ai ngày ngày « đi theo Đức Kitô », làm đồ đệ của Ngài. Tin vào Đức Kitô là kết dệt những quan hệ chia sẻ với Ngài, theo giáo lý của Phúc Am thứ ba.

Trước hết, chúng ta chia sẻ với Ngài cuộc đời làm người của chúng ta với bao nhiêu lo âu, khổ đau, trăn trở, thất vọng... Hẳn thực, đối với rất nhiều người, cuộc đời là một « chặng đường Thánh Giá » gần như bất tận. Văn hào Elie Wiesel, nguời gốc Do Thái, sau một lần chứng kiến cảnh tượng người Đức quốc xã hành hạ, chà đạp và sát hại một trẻ em Do Thái, trong một trại tập trung, đã thét la lên, một cách tuyệt vọng : « Thiên Chúa mà tôi yêu mến và tôn thờ, có thực sự hiện hữu hay không ? Nếu Ngài hiện hữu, Ngài đang ở đâu ? Sao Ngài có thể chấp nhận cho phép xảy ra những điều, mà chính mắt tôi đã chứng kiến ?... ». Người Kitô-hữu có quan hệ thiết thân và sống động với Đức Kitô, có thể trả lời cho tác giả E. Wiesel rằng : Thiên Chúa đang đồng cảm và đồng hành, với mỗi một người trong chúng ta. Qua con người thực sự và trọn vẹn của Đức Kitô, trên con đường khổ nạn và cuối cùng trên Thánh Giá, Thiên Chúa đã chia sẻ « tất cả với tất cả mọi người », nhất là những ai đang bị hành hạ, bắt bớ, lao tù, sát hại... trên những chặng đường làm người của mình. Ngài đã « bị đóng đinh » vào Thánh Giá VỚI chúng ta, NHƯ chúng ta và CHO chúng ta.

Với một lối nhìn như vậy, cuộc sống Đức Tin của chúng ta không phải chỉ là một câu nói, một lời tuyên xưng, ở đầu môi chót lưỡi mà thôi. Đức Tin, trái lại, là một quan hệ giữa hai người : Đức Kitô và tôi. Ngài đã một lần chia sẻ với tôi toàn thể cuộc sống và thân phận làm người « cho đến hơi thở cuối cùng ». Phần tôi, tôi cũng đang trao ban cho Ngài toàn thể khổ đau thuộc thân phận làm người của tôi, thậm chí những lần tôi chìm đắm trong tội lỗi, phản bội... rồi sau đó cố gắng vươn mình đứng lên, nhưng sức nặng ù lì vẫn tiếp tục dìm sâu con người của tôi, như trước đây trong quá khứ.

Vậy, ai có thể « cứu tôi khỏi xác chết đầy tội lỗi nầy » ? Thay vì CHỈ chia sẻ thân phận làm người với tôi, để rồi chấp nhận chết tất tưởi cho tôi, trên Thánh Giá, Đức Kitô còn chia sẻ với tôi Thánh Thần của Ngài. Đó cũng là Thánh Thần của Thiên Chúa Ngôi Cha, có khả năng ban Sự Sống và Hồng An Cứu Độ cho tôi. Thánh Thần đã làm cho Đức Kitô Sống Lại như thế nào, thì qua các Bí Tích Rửa Tội và Thánh Thể, cũng một Thánh Thần ấy đang làm cho tôi sống lại, với Đức Kitô, như Đức Kitô.

Thánh Thần có mặt trong Lời Chúa. Ngài làm cho tâm hồn tôi bừng cháy lên, có khả năng hiểu rõ và nhớ lại những gì Đức Kitô đã loan báo và làm chứng về Ngôi Cha và Lòng Thương Yêu của Ngài.

Thánh Thần của Đức Kitô cũng có mặt, trong nghi lễ « Bẻ Bánh ». Nhờ sức mạnh thánh thiêng và diệu vợi của Ngài, con mắt Đức Tin của tôi được mở ra và có khả năng nhận biết Đức Kitô PHỤC SINH đang hiện diện thực sự với tôi, như Ngài đã hiện diện với hai môn đệ, trong bữa ăn chiều ở quán trọ, tại làng Ê-Mau.

Qua hình hài của một chiếc bánh đơn sơ nhỏ mọn, Ngài đang trở thành Của Ăn nuôi sống Đức Tin của tôi, và làm cho tôi càng ngày càng lớn lên, theo mọi tầm vóc và chiều kích của Đức Kitô. Rốt cuộc, giống như Thánh Phaolô, tôi có thể khẳng quyết một cách can trường và trung thực : « Tôi sống, nhưng đâu phải là tôi. Chính Đức Kitô sống trong tôi. Sống, đối với tôi, chính là Đức Kitô ».

Lausanne, Mùa Phục Sinh 2003