Trại Hè Anphongsô 2010 Tại Bổng Điền - Thái Bình

Sau những ngày tháng miệt mài với trường lớp, với sách vở, các em thiếu nhi đã được chào đón mùa hè 2010. Mùa hè 2010 thực sự đã đến với các em thiếu nhi trên khắp Đất Việt. Các em đón mùa hè như thế nào? Các em tự mình đi tìm cho mình "sân chơi" hay ai khác cho các em vui hưởng "sân chơi" lành mạnh bổ ích, ý nghĩa? Có lẽ đây chính là câu hỏi mà các nhà có trách nhiệm hay những nhà giáo dục đã đặt ra để đi tìm câu trả lời hữu hiệu nhất. Thấy mình cần phải trả lời cho câu hỏi đó tốt nhất và hiệu quả nhất, nên tôi đã tìm mọi cách để tổ chức một cuộc trại bổ ích cho các em thiếu nhi Công Giáo trong vùng Huyện Vũ Thư, Tỉnh Thái Bình. Tôi đã tận dụng cơ hội tốt trong dịp các thầy Học Viện Dòng Chúa Cứu Thế (thầy Phêrô Nguyễn Lương Bằng, thầy Giuse Trần Xuân Nguyên và thầy P.X. Trần Văn Bắc) về thực tế hè một tháng tại Bổng Điền và phối hợp với thầy Giuse Phêrô Nguyễn Quý Phúc (dạy đàn nhạc kiêm hướng đạo sinh) để tổ chức cuộc trại quy mô này.

Xem hình trại hè

Trại hè năm nay mang tên là "Trại Hè Anphongsô", với chủ đề "Chạnh Lòng Thương", được diễn ra vào ngày 31.7 và 1.8.2010. Sở dĩ trại hè mang tên Anphongsô vì trùng vào lễ thánh Anphongsô và chúng tôi cũng muốn để mừng kính Ngài. Chúng tôi chọn chủ đề "Chạnh lòng thương" vì muốn nhắc nhở và giáo dục các em thiếu nhi hãy biết học ở nơi Chúa Giêsu và thánh Anphongsô lòng chạnh thương đối với những con người khốn cùng, bơ vơ tất bạt, những con người bị đẩy ra bên lề xã hội. Cũng qua cuộc trại, chúng tôi muốn huấn luyện cho các em biết sống liên đới, quan tâm đến người khác, biết chia sẻ tất cả niềm vui, hạnh phúc, nỗi buồn với người khác. Chúng tôi cũng muốn nhắm đến việc huấn luyện, rèn luyện cho các em biết sống khép mình vào khuôn khổ của kỷ luật, kỷ cương, trật tự, đoàn kết yêu thương nhau, cùng giúp nhau vượt khó, vượt khổ, cùng giúp nhau sống đạo, sống chứng tá cho Chúa. Chính vì thế, cuộc trại này cũng mang tính huấn luyện rất cao.

Năm nay chúng tôi có 6 trại: trại Giáo xứ Bồng Tiên với tên "Têrêsa - yêu mến"; Giáo xứ An Lạc với tên trại là "Phaolô - nhiệt thành"; Giáo xứ Thuận Nghiệp với tên "Anphongsô - chạnh thương"; Giáo Họ Thượng Điền với tên "Vinh Sơn - hăng say"; Giáo Họ truyền giáo Bổng Điền với tên "Maria - vâng phục"; Giáo Họ Tăng Bổng với tên "Giuse - công chính";. Tất cả những tên trại chúng tôi đều nhắm đến việc giáo dục cho các em về môt nhân đức hoặc một đức tính nào đó.

Đúng 8 giờ sáng 31.7.2010, "Trại hè Anphongsô" đã được cha Quản Nhiệm Giuse Phạm Thanh Quang CSsR khai mạc. Sau thánh lễ mừng kính thánh Anphongsô và khai mạc cuộc trại, các em được tập họp để chuẩn bị cho các cuộc thi đua mang tính quyết định. Lúc đầu, các em chưa quen đi vào nề nếp kỷ cương, tác phong còn lề mề chậm chạp, hàng lối chưa ngay ngắn nên tất cả các đội trưởng của các trại đều bị phạt thụt dầu 30 cái. Thấy các em bị phạt như thế, tôi cảm thấy thương quá, nhưng biết làm sao được! Nhưng sau đó, các em đã thực sự ý thức và đi vào khuôn khổ cách tự giác rất cao, thậm chí ngày càng thêm phấn khởi. Tôi thiết nghĩ hiệu quả của công việc huấn luyện đã và đang bắt đầu. Kế đó, các em đã nhanh chóng bước vào phần thi cắm trại trong thinh lặng hoàn toàn! Rồi các em bước sang phần thi nấu ăn với hình thức "bếp treo" lủng lẳng, lơ lửng giữa trời cũng trong thinh lặng hoàn toàn! Qua đây chúng tôi muốn huấn luyện cho các em tinh thần làm việc cần cù, sáng tạo, hợp tác, có óc quan sát đọc ra ý nhau, hiểu ý nhau, cùng với các bạn có thể xoay sở trong các tình huống, biết vận động trí não để hỗ trợ cho nhau trong hoàn cảnh khó khăn. Sau đó là phần chấm thi cắm trại và nấu ăn. Khi Ban Giám khảo đến từng trại để chấm thi, các em tự giới thiệu trại của mình, tên trại, các thành viên, ý lực sống của tên vị thánh của trại các em; các em cũng tự giới thiệu các món ăn mà các em đã nấu nướng trong bầu khí hết sức hào hứng phấn khởi. Đội nào cũng muốn mình nhất!!!

Cái nắng chói chang gay gắt đã bao phủ lấy các em như thể hạn chế tối đa cuộc chơi hoặc muốn đẩy lùi cuộc chơi của các em nhưng vẫn không thể thắng được! Các em đã chiến thắng! Các em vẫn dọc ngang, vẫn đội nắng vàng để chơi, để nấu ăn với nhiệt độ trên dưới 36,37 độ. Làm sao có thể vì nắng nóng mà chậm chạp, mà để thua các bạn mình được! Cứ chơi hết mình, cứ chơi cho thỏa thích, và cũng chỉ vì cơ hội được tham gia cuộc trại thì quá hiếm hoi! Đúng vậy, có nhiều bạn đã không được tham gia cuộc chơi vì vượt quá con số quy định nên đành đứng ngoài cổng nhìn vào trong tâm trạng thèm thuồng tiếc nuối!

Các hoạt động tiếp theo là các em được chơi các trò chơi như thi câu cá hết sức hào hứng và thú vị, đốt lửa trại mang tính linh thiêng, sinh hoạt vòng tròn đầy sôi động, trò chơi đồng đội thật quyết liệt. Phần đặc sắc đáng chú ý đó là phần diễn văn nghệ. Vì có phần chuẩn bị từ xa khá lâu, nên các em diễn xuất như dân chuyên nghiệp! Do phần này quá hấp dẫn nên dân chúng ở bên ngoài (chủ yếu anh em lương dân) đã tràn vào rất đông, khiến sân chật cứng và thêm phần động viên các em diễn xuất càng lúc càng hay!

Sau chương trình văn nghệ, các em tiếp tục được chơi các trò chơi đầy hứng thú. Khi đã hết giờ chơi chính thức, các em còn muốn chơi thêm nữa khiến Ban tổ chức chúng tôi thêm lúng túng vì nằm ngoài dự kiến và đành để các em chơi vậy! Cuối cùng chúng tôi phải quyết định cho các em dừng cuộc chơi để tắm rửa, nghỉ ngơi hầu lấy sức cho các hoạt động sôi động ngày hôm sau. Sau hiệu lệnh lúc 12 giờ đêm, các em đã thinh lặng hoàn toàn. Tất cả đều im phăng phắc để rồi mỗi em tìm cho mình một giấc ngủ say, lấy lại tất cả lượng calori đã bị tiêu tốn bởi các hoạt động sôi động trước đó.

Sang ngày hôm sau, 1.8.2010, các em đã thức dậy trong tinh thần sảng khoái và dường như khí lực đã được phục hồi hoàn toàn! Đến giờ, các em được thầy Phúc tập hát để chuẩn bị cho thánh lễ ngày Chúa Nhật. Các em tập hát với chất giọng khỏe khoắn đầy khí thế. Sau thánh lễ, các em được quý thầy cho chơi các trò chơi thi đua đồng đội hết sức thú vị và hào hứng. Đội nào cũng cố gắng hết sức để chiếm phần thắng về mình nhưng thi đua thì cũng có kẻ thắng người thua. Bên thắng thì quá hào hứng còn bên thua thì cũng không quá thất vọng vì nỗi buồn của kẻ thua cuộc đã được san sớt cho toàn đội khiến các em chỉ buồn trong chốc lát mà thôi. Tiếp đó các em bước sang phần nấu ăn tự do. Đội nào cũng có sáng kiến làm cho các món ăn của mình phong phú và ngon miệng.

Sau giờ nghỉ trưa, các em bước vào phần chơi hội chợ vui nhộn và hấp dẫn. Theo dự kiến của chúng tôi, em nào cũng phải trúng một phần quà, không ai ra về với hai bàn tay trắng. Tuy vậy, không có nghĩa là các trò chơi hội chợ mang tính đơn giản hay dễ trúng. Có em ném bóng hay ném vòng mãi cũng không trúng, lại phải chạy nhanh sang gian hàng khác. Có em cứ phải vòng đi vòng lại từ gian hàng này sang gian hàng khác hầu có thể dành phần quà về cho mình. Nhưng cuối cùng các em cũng chiến thắng chính mình với sự kiên trì, kiên nhẫn. Có em thì được cái mũ bảo hiểm, có em thì được cái ô (dù), có em thì được bình dầu gội đầu, em khác được hộp bánh, em khác nữa được cuốn sổ cây bút, em khác nữa thì lại được lon nước ngọt,… Các em tay xách nách mang phần quà của mình trông thật khí thế hào hứng.

Đúng 4 giờ, chúng tôi cho các em nhổ trại, quét dọn vệ sinh khu vực trại của mình, rồi tập họp lại để tổng kết, nghe công bố điểm thi đua. Các em ai cũng mong ngóng phần thắng cao nhất thuộc về đội của mình. Kết quả cuối cùng như sau: Đội An Lạc và Thượng Điền đoạt giải nhất, đội Bồng Tiên và Thuận Nghiệp hạng nhì, đội Tăng Bổng và Bổng Điền hạng ba. May quá không có em nào hay đội nào kiện cáo gì về kết quả nhận được! Nếu có kiện cáo thì rắc rối to cho chúng tôi!

Cuối cùng, mỗi đội đã nhận được phần quà của mình sau bao cố gắng nỗ lực vượt khó, vượt khổ trong cuộc trại.

Cuộc trại đã được cha Quản Nhiệm bế mạc vào lúc 5 giờ chiều. Các em ra về để trở lại với giáo xứ, giáo họ của mình, trở về với việc học hành của mình trong sự tiếc nuối, bịn rịn. Nhiều em không muốn ra về nữa chứ! Cuộc vui nào mà không có ngày tàn? Cuộc hội tụ nào mà không có lúc phải chia tay? Ôi một quy luật quá nghiệt ngã! Các em đành phải tuân theo cái quy luật nghiệt ngã này vậy! Tuy có buồn năm phút nhưng chắc chắn các em không đến nỗi quá thất vọng, thậm chí ngược lại là đàng khác, rằng các em sẽ tiếp tục nuôi hy vọng năm tới mình sẽ lại được cùng quý cha, quý thầy, và các bạn tham gia cuộc trại lớn hơn, hoành tráng hơn, lợi ích hơn, vui nhộn hơn, ý nghĩa hơn. Chúc ước mơ đơn sơ nhỏ bé của các em thành hiện thực. Chúc các em học hành thật giỏi, tràn đầy niềm vui hạnh phúc, sống thật tròn đầy và ý nghĩa. Chúc các em không ngừng trở nên gương sáng cho các bạn khác, trở nên con cái ngoan hiền trong gia đình và trở nên người Kitô hữu, người con cái gương mẫu trong Hội Thánh để làm chứng cho Chúa. Chúc các em bay cao và bay xa trên mọi nẻo đường của cuộc sống. Ước gì tương lai tốt đẹp sẽ chào đón các em ở phía trước.

Bổng Điền – Thái Bình ngày 2.8.2010

Thanh Quang CSsR – josptquang@yahoo.com