"Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời." (Lc. 10:20)

Truyện kể có một vị giám mục nổi tiếng sống hiền hòa và vui vẻ. Khi được hỏi bí quyết, ngài nói rằng: Thứ nhất, tôi nhìn lên trời để nhớ rằng đời tôi sẽ tới đó. Thứ hai, tôi nhìn xuống đất để thấy phần mộ của tôi sau này thật nhỏ hẹp. Thứ ba, tôi nhìn chung quanh để thấy bao người nghèo khổ mà đáng kính trọng hơn tôi. Thứ tư, tôi học để biết hạnh phúc nằm ở đâu, mọi nỗ lực của tôi sẽ chấm dứt thế nào và những than thở của tôi thật vô cớ biết bao!

1. Sống Vui

Con đường lên thiên đàng là thiên đàng. Sống vui là sống trong hạnh phúc. Trước nhan thánh Chúa, người công chính hãy vui mừng tưởng nhớ Thánh Danh mà dâng lời cảm tạ (Tv. 97:12). Sống hạnh phúc là chúng ta đang hưởng phúc thiên đàng. Niềm vui và hạnh phúc không cần phải tìm kiếm đâu xa. Niềm vui có ngay trong cuộc sống mỗi người. Điều quan trọng là chúng ta có muốn sống vui và hạnh phúc hay không? Hạnh phúc vẫn chờ chúng ta mở cánh cửa lòng để đón chào niềm vui. Niềm vui là những nụ cười, cảm thông, tha thứ và yêu thương của chúng ta. Đâu ai bắt chúng ta phải thù ghét, ghen tị, bực bội hay sầu khổ. Chính chúng ta đã chọn nó và để đặt nó làm chủ tâm hồn chúng ta. Chính những thói xấu này làm cho chúng ta mất đi niềm vui và hạnh phúc. Những thói hư tật xấu không những làm chúng ta mất niềm vui đời này mà còn cắt mất hạnh phúc thiên đàng.

Niềm vui lớn lao nhất là được sống tự do nơi quê cha đất tổ. Ngày xưa dân Do-thái bị lưu đầy nơi xứ lạ quê người. Họ khao khát được trở về nơi chôn nhau cắt rốn để thừa hưởng gia nghiệp của cha ông để lại. Nhất là để gần gũi kính viếng Đền Thờ Chúa và tôn kính mồ mả tổ tiên. Họ vui mừng khi các tiên tri loan báo rằng Chúa sẽ độ trì Israel dân Chúa và sẽ giải thóat họ khỏi vòng nô lệ: Đối với dân Do-thái, ngày ấy là một ngày tràn ngập ánh sáng, chan chứa vui mừng, hân hoan và vinh dự (Esther 8:16). Niềm vui phấn khích tâm hồn. Họ hân hoan vui sướng khi nghe báo Chúa sẽ đến cứu dân Ngài. Tuy sống khổ cực xa quê, dân Do-thái vẫn luôn mong chờ ngày trở về đoàn tụ. Ngày đó họ sẽ nhảy mừng và tự do ngợi khen Thiên Chúa.

2. An Cư

Ở nơi đâu chúng ta mới có niềm vui đích thực. Cuộc đời là một cuộc lữ hành trên dương gian. Có người thay đổi chỗ ở nhiều lần và nhiều nơi. Vì địa chỉ của cuộc sống này chỉ là tạm thời. Chúng ta phải mong tìm địa chỉ vĩnh viễn nơi quê trời, đó mới là quê hương thật. Trước khi về quê thật, chúng ta phải mưu tìm sự sống qua các ngả đường trên trần thế. Người ta thường nói an cư lạc nghiệp. Lòng mong ước cuộc sống sung mãn của con người chẳng khi nào ngừng. Người ta có rồi lại muốn có thêm. Đa số nhiều người an phận với miền đất của quê cha nơi chôn nhau cắt rốn. Họ không muốn rời xa quê hương nơi đã in dấu kỷ niệm thời thơ ấu. Niềm vui của họ rất đơn sơ với mảnh vườn, ao cá, chậu cảnh và lũy tre xanh. Họ sống một cuộc đời bình dị, thanh thản và hưởng nhàn nơi thôn quê.

Một số người mang trong mình giấc mơ khai phá. Họ luôn muốn vươn lên và thăng tiến cuộc sống trong những môi trường mới. Họ đã phải bươn chải và đối diện với những cách sống mới nơi đô thị. Những người sống nơi phố thị thì bon chen và phải phấn đấu nhiều hơn. Dù sống trong hoàn cảnh nào, nếu chúng ta không tự tạo niềm vui thì có thay đổi chỗ ở cũng thế thôi. Niềm vui chẳng bao giờ tròn đủ. Có nhiều người nghĩ rằng những người sống ở nước ngoài sẽ sung sướng hơn. Người ở nước ngoài lâu rồi thì thấy rằng đâu cũng thế, ngày lại ngày, lo làm ăn vất vả và cuộc sống cũng tất bật. Nhiều người ngồi đó để so sánh và nghĩ rằng cuộc sống ở các nước Úc Châu, ở Mỹ Châu, ở Âu Châu, Á Châu hay Phi Châu sướng hơn hay vui hơn. Thực ra sinh sống bất cứ nơi nào, chúng ta cũng có thể tìm thấy niềm vui. Miễn là chúng ta mở chìa khóa lòng để đón nhận hồng ân và niềm vui. Đúng vậy, nơi nhiều nước văn minh và tự do, chúng ta có nhiều cơ hội để phát triển hơn về mọi mặt. Nhưng về mặt tình cảm thân thiện và niềm vui gia đình còn tùy thuộc vào cách sống của mỗi người.

3. Sự Hoan Hỉ

Ai mà chẳng muốn sống vui, sống khỏe và sống tốt. Trừ những trường hợp ngoại lệ và bất thường, đa số trong chúng ta đã và đang hưởng những ngày tháng vui tươi hơn là những ngày tháng u buồn. Sáng thức dậy, chúng ta lại được đón một ngày mới trong ân tình của Chúa. Mỗi một ngày là một niềm vui mới vì chúng ta luôn sống trong giây phút mới. Thánh Vịnh diễn tả: Đây là ngày Thiên Chúa đã làm ra, nào ta hãy vui mừng hoan hỉ (Tv. 118:24). Bao điều kỳ lạ Chúa đã thực hiện thiên nhiên và qua thành quả của trí óc và bàn tay lao động của con người. Trong thế giới luôn có sự mới mẻ để đáp ứng nhu cầu học hỏi vô biên của chúng ta. Chúng ta học chẳng bao giờ hết, suy chẳng bao giờ cạn và tưởng chẳng bao giờ cùng. Cứ mỗi điều mới lạ làm cho chúng ta vui và hy vọng.

Vui đi liền với tiếng cười. Người ta thường nói là vui cười, một tiếng cười bằng mười thang thuốc bổ. Cười là biểu tỏ sự vui mừng thảnh thơi trong lòng. Con người cần nụ cười như hoa cần có mặt trời. Không có ánh nắng mặt trời thì hoa sẽ ủ rũ và mất sắc. Trên môi mà thiếu nụ cười như hoa héo về chiều. Nụ cười sẽ chấp cánh cho lời nói. Sách Châm Ngôn dạy: Lòng mừng vui làm hân hoan nét mặt, lòng sầu muộn khiến tâm trí rã rời (Cn.15:13). Một lời nói kèm theo nụ cười vui là một lời nói dễ nghe cảm và cảm mến. Muốn có niềm vui, chúng ta cần có người để cùng chia sẻ. Anh em xum họp một nhà bao là tốt đẹp, bao là sướng vui. Hạnh phúc là biết an vui với cái mình đang có. Đừng khi nào chúng ta bỏ hình mà bắt bóng. Chúng ta không biết tương lai thế nào nhưng hãy vui với hiện tại và vui với tất cả những gì chúng ta có được trong ngày hôm nay.

4. Vui Trong Chúa

Phần con đây, con tin cậy vào tình thương Chúa, được Ngài cứu độ, lòng con sẽ vui mừng. Con sẽ hát bài ca dâng Chúa, vì phúc lộc Ngài ban (Tv. 13:6). Hầu như tất cả những năm tháng chúng ta đang sống là những tháng ngày chất chứa niềm vui. Vui vì được sinh ra làm con người. Vui hơn nữa là chúng ta được sinh lại làm con Chúa và con của Hội Thánh. Vui vì chúng ta cùng được chia sẻ hình ảnh của Thiên Chúa. Chúng ta nên cảm tạ Chúa mọi nơi mọi lúc vì Chúa đã ban cho chúng ta có tai để nghe, có mắt để nhìn, có mũi để ngửi và có lưỡi để nếm những vị chua cay, ngọt bùi. Còn hơn thế nữa, Chúa ban cho chúng ta có cảm giác để nhận biết những cảm quan trong con người và nơi người khác.

Tác giả Thánh Vịnh diễn tả niềm vui: Còn những người công chính múa nhảy mừng vui trước mặt Chúa Trời, niềm hoan lạc trào dâng (Tv.68:4). Chúng ta vui sướng vì nhận lãnh tròn đầy sự sống. Nhớ rằng khi ai đó cho chúng ta một chút qùa hay một lời khen thưởng, chúng ta cảm thấy vui lắm. Chúa ban cho chúng ta tất cả từ đầu đến chân, từ ngày khởi đầu khởi đầu sự sống cho đến lúc lìa đời, mỗi giây phút đều là hồng ân của Chúa. Có lẽ ai trong chúng ta cũng vui sướng lắm. Vui sướng vì Chúa vẫn độ trì và quan phòng sự sống từng giây từng phút. Chúa ban thần lương nuôi hồn. Chúa ban hơi thở sự sống. Chúa ban thức ăn nước uống nuôi xác. Hỏi rằng có cái gì mà chúng ta không nhận lãnh chứ!

5. Vui Trong Phục Vụ

Vui vẻ trong phục vụ gọi là niềm vui dâng hiến. Mỗi lần Mẹ Têrêxa sai các đệ tử đi ra ngoài làm việc bác ái, nếu mẹ thấy chị em nào vẻ mặt u buồn, mẹ nhắc khéo để chị em đó nên ở nhà. Ra đi với vẻ mặt u buồn chỉ làm cho người khác buồn hơn. Người ta đang đau khổ rất cần sự khuyến khích nâng đỡ và hy vọng. Sứ mệnh của các chị em là mang niềm vui của Chúa đến với tha nhân. Người đi phục vụ cần có vẻ mặt hớn hở và vui tươi. Vì Tin mừng được rao giảng là tin mừng cứu độ. Như các Thiên Thần loan tin rằng Ta báo cho các người một tin mừng, hôm nay Đấng Cứu Thế đã sinh ra cho các ngươi. Đấng Cứu Thế sẽ đem tin mừng cứu độ cho mọi người.

Vui mừng trong cầu nguyện. Ai trong anh em đau khổ ư? Người ấy hãy cầu nguyện. Ai vui vẻ chăng? Người ấy hãy hát thánh ca (James 5:13). Giờ cầu nguyện là giờ vui vẻ và thanh thản nhất. Chúng ta được hưởng những giây phút an lạc bên Chúa. Chúng ta được tự do ngụp lặn trong biển tình yêu bao la của Chúa. Còn gì vui sướng hơn là được cư ngụ trong nhà Chúa. Không ai có thể lấy mất đi tâm tình của chúng ta lúc này. Ngước nhìn lên Chúa là Cha nhân từ, Ngài là Chúa, là Cha và Đấng Sáng Tạo mọi loài. Chúng ta được diễm phúc gọi Chúa là Cha. Người cha nào mà không yêu thương và chăm lo cho con cái. Cầu nguyện là lúc chúng ta gặp gỡ, thưa truyện và bày tỏ nỗi lòng của chúng ta với Chúa. Nơi Chúa, chúng ta sẽ tìm được nguồn ủi an và niềm cậy trông. Kết hợp với Chúa trong tâm hồn và trí khôn, chúng ta sẽ tìm thấy niềm hoan lạc trọn vẹn.

6. Chìa Khóa Niềm Vui

Mỗi người có chìa khóa để mở cửa lòng mình. Hãy mở chìa khóa niềm vui của cuộc sống. Chúng ta đừng để người khác giữ chìa khóa cửa lòng của chúng ta. Khi chúng ta mở cửa đón niềm vui, chúng ta có thể mang niềm vui lại cho nhiều người khác. Đừng khi nào chúng ta trao bí quyết niềm vui của chúng ta cho người khác điều khiển. Hãy lắng nghe xem một người vợ cứ than vãn rằng tôi buồn qúa vì chồng tôi ăn uống nhậu nhẹt say sưa suốt ngày. Như thế bà ta đã trao chìa khóa niềm vui cho ông chồng canh giữ. Hay người mẹ cứ than phiền rằng con cái nghỗ nghịch làm cho buồn lòng, mẹ lại trao chìa khóa niềm vui cho con cái giữ mất rồi. Kìa bà mẹ chồng cau có và phàn nàn rằng con dâu tôi lười biếng quá ngay cả cái chén cái bát dơ cũng không rửa. Cha mẹ cứ âu sầu và buồn bã, hỏi ra mới biết là ông bà buồn vì có thằng con trai không lo làm ăn nhưng bài bạc và cá độ. Các ông bà lại mang chìa khóa niềm vui trao cho con cái. Nhớ rằng khi chúng ta để người khác cầm giữ chìa khóa niềm vui là chúng ta bị họ điều khiển và khống chế tinh thần của chúng ta. Chúng ta hãy thức tỉnh đừng để ngoại vật hay người khác điều khiển niềm vui nỗi buồn của chúng ta. Chúng ta hãy quyết định chọn thái độ sống cho chính mình.

Truyện kể người ta đồn rằng cha Gioan thích chơi với chim sẻ nuôi trong nhà. Ngày kia, một thợ săn đến thăm và rất ngạc nhiên thấy một người nổi tiếng như vậy mà lại vui chơi. Ông nghĩ có thể dùng thời giờ đó làm một việc tốt lành và quan trọng. Nên ông hỏi: Tại sao ngài lãng phí thời giờ vui chơi? Sao ngài lại dùng thời giờ cho một chú chim sẻ vô dụng thế? Cha Gioan nhìn anh với vẻ ngạc nhiên: Tại sao ông ta không vui chơi? Vì thế, ngài hỏi ông: tại sao giây cung của ông không kéo căng ra? Ông trả lời: Nó không thể kéo căng, vì như thế dây cung sẽ mất độ đàn hồi và không thể bắn tên. Cha Gioan bảo ông: Này anh bạn, anh cần thả lỏng giây cung, nghĩa là anh cũng phải giải thoát sự căng thẳng nơi anh và nghỉ ngơi. Nếu tôi không nghỉ ngơi và giải trí, tôi sẽ không có sức cho bất kỳ công việc hệ trọng nào.

7. Kết Có Hậu

Trong bất cứ một câu truyện, vở kịch hay phim ảnh nào, ai ai cũng muốn đọc, nghe và xem một kết qủa tốt đẹp (happy ending). Vai chính trong phim truyện sẽ đạt được nguyện vọng. Người làm lành sẽ được thưởng và làm dữ sẽ bị phạt. Người ta gọi là kết thuận hay kết có hậu là thế. Con người dù có xấu xa, tội lỗi đến đâu, họ cũng vẫn muốn sự tốt lành. Nếu chúng ta có dịp xem phim bộ của Tầu, Đài Loan, Hàn Quốc, Hồng Kông hay Việt Nam, phim thật dài vì nội dung là gây thù và báo thù. Ân oán giang hồ không bao giờ ngừng, nên phim truyện cứ lôi kéo người xem để mong sao người công chính hay người tốt tìm được lối thoát. Các nhân vật trong truyện sẽ tìm thấy niềm vui sau bao nhiêu những đắng cay chồng chất. Bĩ cực sẽ dẫn đến thái lai.

Câu truyện người con hoang đàng trong bài Phúc Âm Chúa Nhật 24 Mùa Thường Niên đã có một kết cục rất hậu. Sau những sự gây gỗ đòi chia gia tài rồi bỏ nhà ra đi, người con thứ đã hoang phí tiền của và sống trụy lạc hưởng thụ thú vui thể xác. Đến khi cùng kiệt và tiền mất tật mang, chàng trai không tìm được nơi nương tựa, đành nghĩ về cha già ở nhà. Một lóe sáng trong đời, anh ta đã biết lỗi, nhận lỗi và hối lỗi quyết định trở về xin cha tha lỗi. Anh đã tìm thấy niềm vui thực sự ngay khi nhận ra con người thật của mình. Anh đã trở về và xin lỗi cha. Cha chạy ra ôm xiết con vào lòng trong niềm vui vỡ òa. Anh sướng vui vì được cha ôm vào lòng và hôn anh hồi lâu. Cha đã mở tiệc khoản đãi mọi người và trao lại cho anh y phục của một người con. Người cha còn vui hơn nữa, vui vì được đón nhận con phung phá trở về. Người con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy, chúng ta phải vui mừng (Lc.15:24).

8. Niềm Vui Vĩnh Cửu

Niềm vui nhất là được cư ngụ nơi nhà Chúa. Nhà Chúa nơi trần gian là nhà thờ, nhà nguyện, nhà hội và nơi nào có hai ba người tụ họp cầu nguyện nhân danh Chúa, Chúa hiện diện (Mt 18:20). Hợp nhau cầu nguyện là hình ảnh đẹp nhất trong các cuộc tụ họp. Cầu nguyện sẽ đem lại sự bình an và niềm vui trong Chúa. Nhất là khi chúng ta cùng tham dự thánh lễ, chung lời ca tiếng hát, xin xá tội và hòa giải với nhau, hợp dâng của lễ và chia sẻ sự bình an. Chúng ta sẽ tìm được sự cảm thông gần gũi và niềm vui sướng biết bao trong tâm hồn. Được Thiên Chúa ở cùng, đó là niềm hoan lạc, như Đức Maria đã nguyện: Thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi (Lc. 1:47).

Niềm vui của cuộc lữ hành trần thế sẽ dẫn đưa chúng ta đến niềm vui bất diệt, đó là được cư ngụ trong nhà Chúa suốt đời. Nếu chúng ta không vui hưởng hạnh phúc đời tạm này, làm sao chúng ta có thể vui hưởng hạnh phúc ngàn thu. Con đường lên thiên đàng đã là thiên đàng rồi. Bởi thế tất cả những công việc chúng ta đang thực hiện trong cuộc sống này, đều phải mặc cho nó một ý nghĩa và một cùng đích. Chúng ta làm mọi sự vì nhân danh Chúa trong niềm vui vẻ. Không có vị thánh nào là vị thánh buồn. Các thánh sống đời phục vụ an vui trong niềm tín thác. Các ngài có cùng đích, nên mọi việc làm đều mang lại niềm vui trong tâm hồn. Không ai có thể cất mất niềm an vui tự tại này của các ngài. Vì các ngài tin tưởng và phó thác vào quyền năng cứu độ: Hồn tôi sẽ vui mừng trong Chúa, hoan hỷ vì Người cứu thoát tôi (Tv. 35:9). Hạnh phúc thay những tâm hồn đang sống trong niềm hoan lạc!

Như lời kết, kẻ dại thì đi tìm hạnh phúc nơi xa, còn người khôn vun trồng hạnh phúc niềm vui ngay trong nhà mình. Vui vì từng giây từng phút chúng ta đang đón nhận hồng ân từ Thiên Chúa và từ người khác. Nhận được qùa, ai mà lại không vui chứ! Chúng ta phải luôn sống trong tâm tình tri ân và hoan lạc. Trong Chúa, chúng ta sẽ tìm thấy niềm vui bất tận.Tác giả thánh vịnh mời gọi: Hỡi những người công chính, hãy vui lên trong Chúa, hãy nhảy mừng. Mọi tâm hồn ngay thẳng, nào cất tiếng hò reo (Tv. 32:11). Hãy sống vui trong mọi khoảnh khắc trong cuộc đời, đừng để ai khác lấy đi mất niềm vui của chúng ta. Mục đích của cuộc đời chúng ta là trải rộng niềm vui và hạnh phúc cho chính mình và tha nhân. Lạy Chúa, xin ban cho chúng con một tâm hồn cởi mở và biết đón nhận niềm vui trong cuộc sống. Vì chính niềm vui là nguồn suối chảy làm tươi mát cuộc đời của chúng con.

Bronx, New York.